"Bàn chuyện chính đi."
______
Lúc này, Tư Đằng mới bày ra bộ dáng nghiêm túc, hắn vân vê chiết phiến trong tay nói: "Tiểu Phượng, ta điều tra được ở vùng núi các kinh thành một trăm dặm có trại huấn luyện binh mã."
Nói rồi bày ra vẻ mặt thần bí, nháy mắt nhìn Phượng Mặc Lẫm. "Ngươi có muốn biết kẻ đứng sau chuyện này là ai không?"
Phượng Mặc Lẫm không nói gì, gương mặt vẫn như cũ không chút cảm xúc, hắn lười biếng liếc nhìn Tư Đằng đang đứng kia. Nhiệt độ xung quanh dần hạ xuống, Tư Đằng vốn định đùa cợt Phượng Mặc Lẫm một chút lại bị hắn nhìn như vậy, sống lưng không kìm được mà túa mồ hôi lạnh. Hắn lùi lại đứng phí sau Mạc Ảnh, chiết phiến mở ra che nửa gương mặt, mắt nhìn ra bên ngoài.
"Ngươi còn gọi ta là Tiểu Phượng lần nữa, ta cắt lưỡi ngươi."
"Ách.." Tư Đằng giật mình lùi lại ba bước, hắn cười hề hề, ngượng ngùng gãi đầu. Hắn không phải không biết tác phong của Phượng Mặc Lẫm, một khi Phượng Mặc Lẫm nói thì sẽ làm, mà đã làm thì....
Tư Đằng rùng mình một cái. Hắn nhớ trước kia hắn chỉ thuận miệng chọc Phượng Mặc Lẫm một câu, ngày hôm sau phượng ném hắn vào Vạn Xà cốc, hại hắn bị một bầy rắn lớn nhỏ đuổi theo. Hắn ở Vạn Xà cốc một tháng, ngày ngày phải chạy trốn bầy rắn, đến ăn cơm cũng không được ăn tử tế, bữa đói bữa no. Mà tên ác ma biến thái Phượng Mặc Lẫm ngày nào cũng cho người tới ăn thịt nướng trước mặt hắn. Còn hắn thì phải hậm hực ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-y-phi/1726498/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.