Khi ba người Hứa lão gia ngồi yên vị trên ghế, thì nha hoàn cũng dẫn đám người Trần thị tới. Đứng trước cửa, Hứa Thanh Thanh nhìn thấy cái xác của nha hoàn bị trúng độc rắn kia, gương mặt thanh tú liền tái đi. Trần thị nhận thấy sắc mặt con gái không được tốt liền nắm tay nàng ta trấn an. Hai tay Hứa Thanh Thanh nắm chặt lại vò nhàu cả khăn tay được thêu tinh xảo, nàng ta nén lại căn phẫn trong lòng, nghiến răng.
[Hừ.. Tại sao người chết lại không phải là Hứa Tiểu Lan.]
Lúc này, gia đinh lôi một nha hoàn, gương mặt tái xanh vì sợ hãi, hai tay nàng ta vẫn ôm lấy tay nải. Có vẻ như nàng ta chuẩn bị chạy trốn nhưng không thành.
"Lão gia, công tử. Thuộc hạ phát hiện nha hoàn này đang lén lút ở cửa sau, nên bắt lại."
Nha hoàn đó sợ hãi lập tức dập đầu nói.
"Lão gia tha mạng, nô tỳ không có làm gì hết. Nô… nô tỳ là bị ép buộc…. Xin lão gia tha mạng cho nô tỳ."
Hứa lão gia tức giận, đập bàn. "Nói, là ai ra lệnh cho ngươi."
Nha hoàn đó sợ hãi liếc nhìn về phía hai mẹ con Trần thị rồi lại cúi gằm mặt xuống. Một lúc sau, nàng ta rụt rè run run chỉ tay về phía một tiểu thiếp bên cạnh Trần thị nói.
"Là… là tam phu nhân đã cho bắt người nhà của nô tỳ, ép nô tỳ phải thả rắn vào phòng đại tiểu thư. Nếu như nô tỳ không làm theo, tam phu nhân sẽ cho người giết gia đình nô tỳ."
Hứa Tiểu Lan trong lòng thầm cười lạnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-y-phi/1726490/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.