Nam tử thanh y nằm dựa vào đống rơm đằng sau, ngân nga mấy câu hát kì quái, hai mắt nhắm hờ. Nữ tử lục y ngồi cạnh gương mặt đỏ bừng hơi cúi, kéo tay áo nam tử kia lí nhí.
"Công tử, ngươi có thể ngừng hát mấy câu hát kì quái ấy được không?"
Nam tử đưa tay vắt lên trán, nhỏ giọng đáp. "Kì quái chỗ nào? Nghe cũng hay mà."
"Nhưng..."
"Ta biết rồi. Nguyệt Hoa bây giờ ta ngủ một lát đến nơi thì muội gọi ta dậy."
Nam tử chen lời, cựa mình quay về một vên khác, không để cho nữ tử kia có thêm cơ hội nói.
Hai người một nam một nữ ấy chính là Hứa Tiểu Lan cùng với Nguyệt Hoa. Rời khỏi Cao thôn được một tháng, cả hai cũng bắt đầu hành trình của mình - đến kinh thành tạo thế lực. Do tiền cũng đã gần hết không thuê được xe ngựa nên cả hai đành phải đi nhờ xe của lão nông dân đi chở rơm, củi về.
Xe bò đi trên đoạn đường đất gập ghềnh xóc nảy, Hứa Tiểu Lan vì vậy mà bị say xe khó khăn lắm mới có thể chợp mắt nhưng lại bị tiếng gọi khẽ của Nguyệt Hoa kéo dậy.
"Công tử, đến kinh thành rồi."
Hứa Tiểu Lan dụi mắt, ngồi nhìn xung quanh rồi thở hắt một hơi. Nàng cúi đầu cảm ơn ông lão sau đó cùng Nguyệt Hoa đi vào trong thành.
....
Hứa gia...
Hứa gia sau khi trải qua vụ mất trộm kì quái cũng đã trở về bình thường. Nhưng đầu tóc của những vị thiếp thất kia của Hứa lão gia vẫn chẳng khá hơn chút nào. Hứa lão gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-y-phi/1726469/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.