Nàng đứng trước cửa phòng giam Nguyệt Hoa, nhìn vào bên trong thấy thân hình nhỏ nhắn của Nguyệt Hoa khẽ run, nàng cắn răng nén cơn giận xuống, mở cửa đi vào.
"Nguyệt Hoa, ngươi không sao chứ?" Nàng lay nhẹ người Nguyệt Hoa giọng nói trầm xuống. Một tay lấy trong người ra lọ thuốc nhẹ nhàng bôi lên vết thương trên người của Nguyệt Hoa.
Nguyệt Hoa khẽ nhíu mày, đôi mắt hơi nhíu lại, rồi nhìn nàng, giọng khàn khàn:
"Tiểu thư, sao ngươi lại ở đây?"
"Suỵt.. Bây giờ không phải là lúc để nói chuyện này. Ngươi ngồi yên đừng động đậy, để ta bôi thuốc cho ngươi."
Nàng đỡ Nguyệt Hoa ngồi dựa vào tường, cẩn thận bôi thuốc vào vết thương cho nàng ta. Cả hai im lạng một lúc lâu, đến khi nàng bôi thuốc xong cho nàng ta, nàng thấp giọng, nói: "Nguyệt Hoa, ta xin lỗi, là ta không bảo vệ tốt em."
Nguyệt Hoa cười mỉm trấn an nàng: "Em không trách tiểu thư đâu, em với người quen nhau từ nhỏ đến giờ tiểu thư cũng phải hiểu tính em chứ. Em chịu thiệt quen rồi. Nhưng tiểu thư thì.."
"Hai chuyện này không liên quan mà."
"Được rồi tiểu thư, người mau trốn khỏi đây đu, nếu như để bọn bắt cóc đó biết được, thì tiêu thụ không trốn được đâu."
Nàng hất cằm: "Ta đây thèm vào trốn, chờ xem, ta sẽ khiến cho bọn chúng hối hận không kịp."
Không biết nàng lấy từ đâu ra một bộ hắc y mặc vào, còn bộ nàng đang mặc thì nàng đưa cho Nguyệt Hoa bảo nàng ta mặc đồ của nàng.
"Tiểu thư, canh y ở đây liệu có ổn không?"
"Cứ mặc vào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-y-phi/163748/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.