Sau khi ăn tối xong, nàng đi ra ngoài trèo lên trên mái nhà ngắm trăng. Mặt trăng đêm nay tròn vàng vạnh, những vì sao trải dài thành một dòng sông. Nàng nằm lên mái nhà, một tay để lên cổ, tay còn lại vắt lên trán, thơ thẩn nhìn lên trời.
Trước khi nàng xuyên tới đây, cuộc sống của nàng lúc nào cũng chìm ngập trong sự lo sợ một ngày nào đó sẽ bị mất mạng trên đường làm nhiệm vụ hoặc mất mạng ở một nơi khỉ ho cò gáy nào đó. Sau khi tới đây rồi nàng mới cảm nhận được sự yên bình ung dung tự tại.
Cao Linh từ trong nhà bước ra ngó nghiêng xung quanh rồi nhìn lên trên mái nhà, thấy nàng đang nằm trên đó liền gọi nàng.
"Hứa công tử, Cao Linh đã chuẩn bị nước tắm chuẩn bị xong rồi, công tử đi tắm đi."
Nàng ngồi dậy nhìn xuống dưới nói: "Tiểu Linh, cô lên đây với ta."
Cao Linh nhìn nàng với vẻ mặt ái ngại, nàng ta ngập ngừng mãi cuối cùng thở dài nói: "Hứa công tử.. ờ.. Mái nhà.. mái nhà sắp sập xuống rồi, nếu công tử không xuống dưới có thể bị.."
Ầm..
Mái nhà sập xuống, nàng trong lúc đó may mắn nhảy xuống dưới kịp lúc, nhìn lại đống đổ nát, nàng bắt đầu rùng mình.
Cái này.. quá cũ kỹ rồi.
"Công tử không sao chứ?" Cao Linh chạy tới, lo lắng hỏi.
"Ta không sao, xin lỗi, chỗ kia mai ta cho người sửa lại. Bây giờ ta muốn đi tắm." Nàng gãi đầu gãi tai ái ngại cúi đầu xin lỗi sau đó liền chạy đi. Cao Linh ngo ngác nhìn theo hướng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-y-phi/163742/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.