Ngày hè nắng chói chang chỉ có sáng sớm coi như mát mẻ. Sáng sớm tinh mơ, Sở Thanh Nguyệt bắt đầu luyện kiếm trong sân, cổ tay xoay tròn múa kiếm, tóc dài bay nhẹ trong gió, từng tiếng vang của lưỡi kiếm chém vào không khí thỉnh thoảng truyền vào tai.
Không đến nửa khắc, hơi thở của nàng có hơi hỗn độn, vì vậy ‘soạt’ một tiếng dừng kiếm thế, thở sâu một hơi xoay người đưa kiếm cho tiểu nha đầu bên cạnh, có chút mất hứng đi vào phòng. Tiểu nha đầu kia lưu loát vung tay lên tra kiếm vào vỏ, rồi đi theo.
Kể từ ngày trong noãn các bị nam nhân xa lạ áp chế không có lực phản kháng, nàng quyết định phải nhanh chóng đề cao công lực của mình, bị người áp đảo như vậy không phải là tác phong của nàng. Nhưng thân thể này bị thương nặng, lúc luyện kiếm thuật có chút cố hết sức, cũng may thân thể này có nội hàm không tệ, chăm chỉ luyện tập cộng thêm uống dược phụ trợ, công lực muốn khôi phục như trước kia không khó lắm.
Trong phòng, Diệp Lạc đang dọn cơm, thấy hai người một trước một sau đi vào, lập tức nở nụ cười ngây thơ tiến lên đón: “Tiểu thư, người lau mặt đi, xong rồi dùng cơm.”
“Ừ.” Thanh Nguyệt mỉm cười gật đầu, dùng nước trong chậu đã chuẩn bị tốt rửa mặt, liền tiến đến cạnh bàn ăn cơm, mới gấp thức ăn bỗng nhớ tới cái gì, ngẩng đầu nhìn tiểu nha đầu với Diệp Lạc, nói: “Các muội ngồi xuống ăn luôn đi, xong rồi cùng ta đi ra ngoài một chút.”
“Dạ, tiểu thư.” Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-vuong-phi-kieu-ngao/183671/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.