Editor: Chiriki
Beta: Bạch Nguyệt
Nhân chứng?
Thanh Nguyệt dừng bước, nghi hoặc quay đầu lại nhìn hắn, không biết hắn lại đang làm trò quỷ gì.
"Thế nào? Không dám?" Thấy nàng dừng lại, Bạch Dật Hiên cười lạnh, ném Hồng Diệp đến trước mặt nàng, khí thế lại lần nữa kiêu ngạo lên.
"Sao có thể? Ta chỉ tò mò ngươi có thể có nhân chứng gì, đừng đến lúc đó trộm gà không được còn mất thêm nắm gạo." Thanh Nguyệt nhàn nhạt cười, không bị lời hắn nói ảnh hưởng nửa phần.
"Vậy không cần ngươi lo lắng, nếu không sợ thì nhanh chóng đuổi kịp đi." Nghĩ đến lời nói ngày đó của Lưu Thiên Tứ, trong lòng Bạch Dật Hiên càng là thêm đắc ý, bước chân rõ ràng nhẹ nhàng hơn vừa rồi rất nhiều.
Chỉ cần có Tiểu Hầu gia ở đó, tiến cung hắn còn gì phải sợ? Cho dù Bạch phủ không đủ phân lượng, nhưng thêm Hầu phủ nữa thì sao? Lần này xem nàng ta còn không thân bại danh liệt? Nghĩ đến Bạch phủ, nằm mơ đi!
"Tiểu thư, hắn sẽ không thật sự có nhân chứng chứ?" Bộ dạng kia của Bạch Dật Hiên không ai nhìn nổi, xem đến trong lòng Diệp Lạc bồn chồn, Hồng Diệp đồng dạng cũng nhăn mày lại.
Rốt cuộc hai ngày này tiểu thư làm gì, bọn họ cũng không biết, mà Bạch Dật Hiên người này tuy rằng luôn luôn tự nhận là quân tử, nhưng lại trong ngoài không đồng nhất, cái hắn gọi là nhân chứng, sợ là đã sớm thông đồng sẵn đi?
"Có thì có, như vậy không phải càng tốt sao?" Thanh Nguyệt nhàn nhạt nói, trong lòng như suy tư gì đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-vuong-phi-kieu-ngao/1511500/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.