Quân Lăng Duệ nhìn xem chỗ lõm xuống so với mặt đất, lại nhìn sang khuôn mặt vui mừng của Thanh Nguyệt, ánh mắt lộ ra chút kinh ngạc.
Đây là......, làm thế nào mà nàng phát hiện được?
Thanh Nguyệt cũng mặc kệ hắn đang nghĩ gì, đôi tay duỗi một cái nhổ hết những thực vật ở tại đó, nhưng nàng vừa cử động, một bàn tay to chợt bắt lấy cánh tay của nàng.
"Khoan đã, chờ ta một lát, ta lập tức trở lại." Quân Lăng Duệ nói xong, không đợi nàng đáp lại liền xoay người dùng khinh công bay ra khỏi đây.
Chờ cái đầu ngươi.
Thanh Nguyệt bĩu môi, không để ý lời nói vừa rồi của hắn, hai tay tiếp tục nhổ ra những thực vật mà nàng cho là chướng mắt, rất nhanh bàn tay của nàng tràn đầy vết xước nhỏ do cây cỏ cứa vào, phía dưới thảm cỏ là rất nhiều lá khô, cành khô nằm trộn lẫn với dây leo tạo thành một lớp che phủ khá dày nên cũng khó có thể nhìn thấy được bên trong là cái gì, điều này rõ ràng là không phải hình thành chỉ trong một hai năm.
Chỉ chốc lát sau, Thanh Nguyệt liền há miệng thở dốc, dừng tay, nhìn hai tay đã bị xước đến chảy máu, không khỏi có chút chán nản, sớm biết thế này thì nên mang theo thanh kiếm ở bên người, lá cây, cành cây và cả dây leo, nhiều như vậy biết phải làm đến lúc nào mới xong?
"Để ta làm." Đang thời điểm nàng nhìn đôi tay mà chán nản, một giọng nói trầm thấp mang chút không vui truyền đến, quay đầu lại chỉ thấy Quân Lăng Duệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-vuong-phi-kieu-ngao/1511491/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.