Bảo kiếm xuất ra khỏi vỏ, dưới ánh mặt trời tản mát ánh dáng lạnh thấu xương, bộ mặt của đám người chính nghĩa dương cương nhất thời rối loạn, quan hệ đến tính mạng của mình, ai cũng không muốn bất bình cho vị Thần trong lòng mình, thét lên liên tiếp né tránh, tuy vậy, vẫn có không ít người bị lưỡi kiếm chém nát y phục, tóc rối loạn, nhất thời trên đường cái âm thanh kêu cha gọi mẹ liên tiếp vang lên.
Minh Vô Ưu sững sờ nhìn người cầm kiếm, há hốc mồm cứng lưỡi nói không ra lời, trên mặt chỉ biểu hiện ôn tồn nho nhã lần đầu tiên lộ ra vẻ khiếp sợ.
Mặc dù Thanh Nguyệt nói đả thương đưa đi y, chết đưa đi chôn, nhưng nàng không phải cường đồ ác bá gì, đừng xem kiếm trong tay nàng múa không ngừng, âm thanh xé gió vù vù, thật ra nàng khống chế sức lực vô cùng tốt, trừ cố ý phá vỡ áo mấy người đó, đánh gãy tóc mấy người đó, bộ dáng có chút hung ác, trên thực tế cũng không thương tổn bất luận kẻ nào.
Rất nhanh, ba người liền thoát khỏi vòng vây, cổ tay Thanh Nguyệt lưu loát "cheng" một tiếng liền tra vào vỏ kiếm trong tay Hồng Diệp, vạt áo tung bay thân thể đã đi về phía trước, từ đầu đến cuối, nàng chưa từng nhìn cái đó đầu sỏ gây chuyện, bởi vì nàng biết, lần này có thể thoát ra khỏi đám người đó, bất quá chỉ là chuyện đột nhiên xảy ra, nếu chọc giận đám người, nàng chịu không nổi.
Cho đến bóng dáng của nàng sắp biến mất, Minh Vô Ưu mới phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-vuong-phi-kieu-ngao/1511476/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.