Nàng bước từng bước chậm rãi đến trước mặt Lôi Nhạc, sắc mặt sớm lạnh lẽo, nàng khẽ nhếch môi một cái giọng đầy ghét bỏ hỏi: "Ta hỏi lần cuối, cô nương có quan hệ gì với phu quân của ta?"
Lôi Nhạc bị Tiểu Điệp dọa cho sắc mặt trắng bệch, nàng ta nghiến răng một cái, quay sang Hoắc Dĩnh lộ vẻ mềm yếu đầy ủy khuất: "Tiểu Dĩnh, đã lâu chúng ta không gặp lại nhau, ngươi nỡ để cho nàng ta khi dễ ta như vậy sao?"
Khi dễ?
Tiểu Điệp cười như không cười, ánh mắt nhìn Lôi Nhạc càng lạnh thêm vài phần.
Ở trong phủ vương gia trước mặt vương phi tỏ ra dáng vẻ mềm yếu là ý gì đây? Nói nàng khi dễ? Cho dù nàng thật sự khi dễ thì ai dám nói gì?
Ấu trĩ!
Hoắc Dĩnh bị Lôi Nhạc điểm danh thì không khỏi hoang mang, hắn hết nhìn Lôi Nhạc lại nhìn đến Tiểu Điệp. Hắn nên trả lời thế nào đây, vị tỷ tỷ này rõ ràng hắn không có quen, Nhạc tỷ hiện tại lại vô cùng giận dữ.
Hoắc Dĩnh không nói lời nào khiến cho căn phòng nhất thời chìm vào im lặng.
Tiểu Điệp bỗng lên tiếng phá vỡ bầu không khí, nàng hỏi Hoắc Dĩnh: "Tiểu Dĩnh, huynh quen vị cô nương này không?"
Hoắc Dĩnh lập tức lắc đầu.
"Ha" Tiểu Điệp nhìn Lôi Nhạc cười đầy trào phúng.
Lôi Nhạc sắc mặt lập tức u ám vài phần, nàng ta giọng yếu ớt trách móc Hoắc Dĩnh: "Tiểu Dĩnh, ngươi thật quá đáng, chúng ta thân thiết như thế mà ngươi lại dám nói là không quen ta."
Tiểu Điệp mặc nàng ta giở giọng làm trò mèo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-vuong-gia-hac-khuyen/1636637/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.