Tiểu Bạch Lang giờ trở nên cao ba thước, hoàn toàn trở thành một "đại bạch lang". Thân hình cùng cái đầu từ sói con biến thành một con sói trưởng thành, cặp răng sắc bén cùng ánh mắt màu đỏ khiến người khác cảm giác ghê sợ cùng mê đắm. Đôi cánh nhỏ ngắn củn cởn đã trở nên dài rộng, vỗ một cái liền có thể che khuất bầu trời. Cái đuôi sư tử rực đỏ như một đóm lửa lớn, tràn đầy màu ánh hoàng hôn. Tiểu Bạch Lang hiện tại chỉ có hình dung bằng hai chữ "dũng mãnh", bốn chữ chính là "vô cùng dũng mãnh".
"Đây thật sự là tiểu thú bông kia sao?" Hoắc Dĩnh không tin vào mắt mình, ngón tay giơ ra run rẩy không thôi.
Tiểu Bạch Lang phì mũi một cái tỏ ý khinh thường Hoắc Dĩnh, sau đó lại quay sang Tiểu Điệp dụi dụi vài cái làm nũng.
Hiện tại nếu có Bạch Lăng ở đây, hẳn huynh ấy sẽ rất cao hứng đi? Tiểu Điệp nghĩ tới chợt phì cười. Nàng rất rõ, Bạch Lăng rất muốn nhìn thấy hình dạng này của Tiểu Bạch Lang đến thế nào. Chỉ tiếc là, thân phận nàng là người tộc Bạch Lang phải được giữ bí mật.
Tiểu Điệp nhìn Hoắc Dĩnh, ngón tay chỉ lên miệng nói: "Suỵt, hứa với ta, Tiểu Dĩnh không được nói cho ai biết về chuyện này."
Cặp mắt màu đỏ của Tiểu Điệp vốn chứa đầy bí ẩn, hiện tại nói câu này lại càng tăng thêm vài phần bí ẩn. Hoắc Dĩnh hoàn toàn không hiểu, ngơ ngác hỏi: "Vì sao?"
"Vì đây là bí mật, bí mật giữa hai chúng ta."
Hoắc Dĩnh nhớ mẫu thân trước đây từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-vuong-gia-hac-khuyen/1636618/chuong-24-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.