Dạ Tuyết Ninh trước đó chưa bao giờ tham gia bữa tiệc lớn, lần này cuối cùng cũng được một lần thử nghiệm qua. Theo cô thấy, đi dự tiệc thoạt nhìn tưởng đi chơi nhưng thật ra còn khổ cực hơn đi làm.
Cô ngồi vào ghế tại bàn làm việc của mình, hai tay bóp bóp đùi. Mắt thấy Vân Anh đã rục rịch muốn sán lại hỏi chuyện, cô vội lôi sấp ảnh ra đánh thẳng vào mũi con bạn.
"Ảnh của mày."
"Ảnh nào?" Vân Anh ngây ngốc hỏi. Chợt như nhớ ra điều gì đó, hai mắt cô ấy sáng lên, hí hửng cầm lấy túi đồ cô đưa phi về chỗ ngồi.
Dạ Tuyết Ninh nhìn Vân Anh cười thỏa mãn. Một tay cô chống cằm, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Sáng nay nằm ngoài dự đoán của cô, Vũ Vĩ Phong lại không hề cho cô leo cây. Có thể vì hôm qua quá mệt mỏi, cô ngủ thẳng một đường đến khi nắng cháy mông mới chịu bò dậy. Thời điểm đó đã không còn sớm, cô cứ nghĩ rằng anh đã đi làm bởi lúc cô dậy không còn nhìn thấy anh nằm bên cạnh, nhưng khi cô xuống nhà lại nhìn thấy anh đang ngồi nhàn hạ tại bàn ăn, một tay cầm cuốn tạp trí, môi nhấp một ngụm cà phê.
Cô nhìn chăm chú người đàn ông bên ngoài, ánh mắt cô thấp thoáng tia nhìn si mê.
Như cảm nhận được có người nhìn mình. Anh xoay người lại, mày kiếm nhíu chặt, anh nhận ra đó là cô gái ngu ngốc sáng nay cùng mình đi làm. Nhớ tới một màn cười tự kỉ của cô lúc còn trên xe, chân mày anh càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-vo-yeu-ruot-duoi-ong-xa-la-tong-giam-doc-xa-hoi-den/72736/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.