Về phần Thiệu Duy Thành đã được thỏa mãn. Sau khi tỉnh dậy biết mình bị hạ dược, lại còn là nằm bên cạnh Đới Thạch, suýt chút nữa đổi phận làm thụ dưới tay hắn ta thì tức muốn thổ huyết. Lại nói hắn có thể tìm đại cho anh một người phụ nữ để giải dược, cớ sao lại đem bản thân làm thuốc giải cơ chứ? Giờ thì hay rồi, xem xem hắn ta biến anh thành loại người gì? Động vật ăn tạp? Nam nữ đều ăn? Phì phì, ai muốn làm thì làm, Thiệu Duy Thành anh mới không làm.
“Phó thủ lĩnh, người đã được đưa tới.” Tiếng Đới Thạch ở bên ngoài truyền đến.
“Lôi vào!”
Thiệu Duy Thành ngồi vắt chân trên ghế, đầu tiên là nhíu mày nhìn Đới Thạch sau đó mới chậm rãi quan sát người phụ nữ quỳ dưới sàn. Ừ, cũng có chút nhan sắc hèn chi lá gan lại lớn như vậy, dám ở địa bàn của anh hạ dược anh?
“Cô tên gì?” Anh ta không hờn không giận hỏi.
Thân thể người đó run rẩy, trên người chằng chịt những vết thương xanh tím, giờ phút này đứng trước mặt Thiệu Duy Thành, cô ta cảm giác như mình đang đứng trước mặt một con quỷ dữ, muốn lùi về sau một chút lại bị thuộc hạ của anh ngăn lại. Ai nói đàn ông sẽ không đánh phụ nữ? Nếu để người của Phong Thành bang nghe được nhất định sẽ cười không nhặt được mồm. Hắn ta dùng băng đạn đánh mạnh vào lưng cô ta nhắc nhở: “Điếc à? Không nghe phó thủ lĩnh đang hỏi cô sao? Còn không mau trả lời?”
Khác biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-vo-yeu-ruot-duoi-ong-xa-la-tong-giam-doc-xa-hoi-den/1983668/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.