Hỏi thế gian
Tình ái là chi?
Mà gắn bó chẳng nề sinh tử?
Chắp cánh bay khắp trời nam đất bắc
Cuộc đời trải bao phen ấm lạnh
Khi hoan lạc vui vầy
Lúc chia ly đau khổ
Đắm đuối tình si nhi nữ
Lời người nói ra
Đã xa tít trên tầng mây vạn dặm
Ngàn non chiều tuyết phủ
Chiếc bóng hướng về ai?
Suy cho cùng, Dạ Tuyết Ninh lựa chọn tự tử, thứ nhất không bởi cha mẹ, thứ hai không bởi Vân Anh, tất cả chỉ bởi ba chữ Vũ Vĩ Phong.
Ba tháng sau.
Con người thường khi mất đi mới biết phải quý trọng.
Khi Dạ Tuyết Ninh ở bên cạnh dường như đó đã là một lẽ đương nhiên đến mãi sau này cô đột nhiên không xuất hiện nữa Vũ Vĩ Phong mới nhận thức được có lẽ rất lâu về trước anh đã sớm quen với việc có cô ở bên. Chỉ cần vẫy tay một cái hay là một câu lệnh cô gái đó đều sẽ nhanh chóng đứng trước mặt anh nở nụ cười thật tươi nhưng cớ sao ba tháng qua cô đều không đến? Là cô không nghe thấy anh gọi? Hay cô đã không còn muốn nghe giọng anh nữa?
Mị Cảnh trước giờ chưa lúc này đóng cửa thế nhưng ba tháng trở lại đây lại thường xuyên không tiếp khách.
Bên trong, một ga màu xám u ám, mơ hồ thấy lác đác mạng nhện ở một vài nơi.
Bàn ghế ngổn ngang, bụi bặm phủ kín. Đi hết dãy hành lang may mắn chỉ tìm được một căn phòng không khép kín. Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-vo-yeu-ruot-duoi-ong-xa-la-tong-giam-doc-xa-hoi-den/1983662/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.