Lô Trí Hùng cười đến cong mắt, kích động ôm Dạ Tuyết Ninh muốn dẫn đi nhưng khi tay anh chạm đến vai phải của cô thì chợt nhíu mày. Anh xoay người Dạ Tuyết Ninh lại, nghiêng đầu nhìn vai cô, vì lo lắng mà cao giọng: "Cô nàng ngốc này, không phải em che ô sao? Sao vẫn để mình bị ướt?"
Dạ Tuyết Ninh thoáng ngẩn người, không hiểu ý của Lô Trí Hùng, lơ đễnh đưa tay sờ vai, cô lúc này mới hiểu anh nói gì. Có lẽ vừa rồi bị anh mạnh mẽ ôm lấy nên tay cầm ô của cô hơi nghiêng. Thiết nghĩ, có lẽ bị ướt từ lúc ấy.
Dạ Tuyết Ninh co giật khóe miệng, cảm thấy đây cũng chẳng phải là việc gì to lớn, lại thấy Lô Trí Hùng làm quá, cô bất đắc dĩ thở dài, đành lên tiếng cắt đứt sự lo lắng của anh: "Mưa, không tránh khỏi bị ướt. Còn không vào trong, muốn em cùng anh tắm mưa sao?"
Lô Trí Hùng đờ người trong giây lát. Anh đúng là lo lắng đến ngớ ngẩn rồi. Đảo mắt ngước lên nhìn chiếc ô hồng phấn của Dạ Tuyết Ninh, bỗng cảm thấy nó nhỏ đến đáng thương. Anh không do dự kéo cô đứng bên cạnh mình, tiện tay cướp lấy ô của cô quăng cho quản gia. Lại lần nữa ngẩng đầu, thấy mái ô đã che lấy hoàn toàn cơ thể nhỏ bé bên cạnh mới thỏa mãn mỉm cười, nói: "Đi thôi."
Mọi việc làm của Lô Trí Hùng trước đó, Dạ Tuyết Ninh đều không phản kháng. Cô theo anh bước vào biệt thự, Lô Trí Hùng đích thân giúp cô thay giày đổi thành dép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-vo-yeu-ruot-duoi-ong-xa-la-tong-giam-doc-xa-hoi-den/1983633/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.