Edit: Lạc Lạc
Beta: Tiểu Pi
Thập Hoan không nói chuyện nữa, chỉ im lặng nhìn động tác của hắn. Không khóc lóc náo loạn, cũng không quỳ xuống xin tha mạng, chỉ lẳng lặng nhìn hắn như vậy.
Lúc này trái tim nàng đập nhanh như gõ trống, kinh hoàng không thôi, nhưng ngoài mặt lại vô cùng bình tĩnh. Hiện tại nàng đang đánh cược, cược là hắn sẽ không động thủ với nàng.
Những lúc như vậy, ngươi càng hoảng loạn thì sẽ càng mềm yếu, chỉ khiến cho ngươi chết càng nhanh.
Làm theo cách ngược lại, nói không chừng còn có một cơ hội sống sót.
Quả thật, hắn đã dừng động tác lại. Tần Vị Trạch nhìn đôi mắt trắng đen rõ ràng và vẻ mặt trấn định của nàng, hỏi: “Không sợ chết?”
“Sợ.”
“Vì sao không cầu xin tha?”
“Nếu có thể xin tha, nam nhân vừa rồi cũng sẽ không phải chết.”
Nghe tiểu khất nói xong, Tần Vị Trạch cong khoé miệng. Tuy rằng tên này là một kẻ ăn xin nhưng suy nghĩ rất thông minh lanh lợi, làm cho hắn có chút tán thưởng.
“Nói cho ta biết lai lịch của ngươi.” Tần Vị Trạch hỏi tiếp.
“Ta chỉ là một kẻ ăn xin.” Chính xác là do bộ dạng của nàng không khác gì một kẻ ăn xin.
Tần Vị Trạch buông trường kiếm trong tay xuống: “Một khi đã như vậy, từ hôm nay ngươi sẽ đi theo bổn vương, làm một gã sai vặt, ở bên cạnh hầu hạ bổn vương.”
Đột nhiên hắn thay đổi thái độ làm nàng có chút trở tay không kịp, nhưng nhìn ánh mắt trào phúng của hắn, nàng biết, hắn căn bản không tin nàng chỉ đơn giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-tuy-tung-vuong-phi/185929/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.