Phía sau hai đạo ánh mắt nóng rực vẫn luôn đuổi theo mình, quay đầu coi nhẹ ánh mắt kia, Thập Hoan trực tiếp đi về phòng của mình.
Tần Vị Trạch cùng Giản Hàn Chi liếc nhau, hai người bọn họ không nói chuyện, cũng tự rời đi.
Để nàng yên tĩnh một chút nhưng mà như vậy không đại biểu mặc kệ nàng rời đi.
Tạm thời Thập Hoan an toàn, tử y nam tử kia muốn chấn chỉnh lại còn cần chút thời gian, chỉ có điều Tần Vị Trạch chính là nhớ rõ lời nói của hắn.
Thời điểm trước kia hắn không có vướng bận, căn bản không thèm quan tâm loại uy hiếp này chút nào. Mặc dù hiện tại hắn cũng tự tin có thể bảo hộ Thập Hoan không bị thương tổn, nhưng mà hắn vẫn muốn sắp đặt thêm một lần nữa, không thể để Thập Hoan có chút sơ xuất gì.
Cùng Giản Hàn Chi liên thủ là do bất đắc dĩ, tuy rằng bọn họ nhìn nhau không thuận mắt, nhưng mà Thập Hoan lại là trợ giúp có lợi nhất để bọn họ kết đồng minh.
Không thể để cho nàng bị thương tổn là ý nghĩ chung của bọn hắn.
Chuyện lần này chính xác là bọn họ làm không đúng, Tần Vị Trạch trong lòng cũng biết được nguyên nhân Thập Hoan tức giận. Nhưng mà nếu nàng ở lại trong phủ tướng quân chỉ sợ thật dễ dàng bị người ám toán. Biện pháp ổn thỏa nhất vẫn là trở về Ninh vương phủ.
Tối nay tạm thời để cho nàng ở lại phủ tướng quân, hắn suy nghĩ một chút quay đầu nói với Ngụy Đạt: "Phân phó toàn bộ ám vệ đi phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-tuy-tung-vuong-phi/1486667/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.