Edit: Vi Đình
Beta: Ahkung
“Bịch!” Đã là lần thứ ba Lữ Đại thần y bị Tần Vị Trạch ném ra ngoài.
Hắn ngồi dưới đất, một bên vẫn cầm kiếm trong tay, một bên thì xoa chỗ bị thương đang đau đớn kia, hùng hổ nó: “Không tới nữa, luận bàn võ nghệ cái gì, thực chất chính là mưu sát phu quân của muội muội mình thì có!”
Xoa chỗ cằm có chút bầm tím kia, thật sự là Lữ Bất Chu khóc không ra nước mắt.
Sáng sớm đã bị Tần Vị Trạch xách tới đây, ném cho cây kiếm rồi ra chiêu vô cùng tàn nhẫn như để xả giận. Dưới tình thế cấp bách, Lữ Bất Chu cũng miễn cưỡng chống đỡ, hậu quả là bị đánh cho mặt mũi bầm dập thế này đây.
Tần Vị Trạch vung một đường kiếm tuyệt đẹp, chĩa mũi kiếm đến trước mặt Lữ Bất Chu: “Tiếp tục! Đỡ lấy!”
“A?” Lữ Bất Chu nhăn mặt khóc than, đây là muốn huỷ dung của hắn luôn sao? Biết rằng Thập Hoan bị người mang đi khiến y không cao hứng, nhưng cũng không thể lấy hắn ra luyện tập nha!
“Nếu thật là ngươi luyến tiếc nàng thì trực tiếp đi đoạt nàng về, không phải như vậy được rồi sao! Nhanh đi”
“Cũng được, bổn vương sẽ phái ngươi đi. Khi sự việc thành công, chắc chắn ta sẽ dùng vạn lượng hoàng kim làm tạ lễ.” Mắt phượng tràn đầy vẻ hài hước.
Lữ Bất Chu liên tục xua tay, “Nhưng đây là Hoàng Thượng tự mình hạ chỉ cho nàng trở về, chỉ sợ sẽ không dễ dàng đối phó như vậy”
Biểu tình của Tần Vị Trạch tỏ ra ‘ngươi thật lắm miệng’.
Đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-tuy-tung-vuong-phi/1486652/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.