Edit: Halee Az
Beta: Pi xà
"Máu lạnh vô tình, quỷ ích kỷ, máu lạnh vô tình, quỷ ích kỷ...." Những lời nàng nói cứ xoay quanh trong đầu hắn. Trải qua nhiều ngày ở chung, nàng vẫn nghĩ hắn là loại người như vậy, lửa giận trong lòng Tần Vị Trạch đã lên tới cực điểm.
Dù giận cũng phải cười, ánh mắt hắn tối tắm lạnh lẽo: "Bổn vương chính là ích kỷ như vậy thì sao? Những người vô dụng, bổn vương hà tất phỉa lao tâm tổn sức? Những người khinh ta, nhục ta, ta phải diệt trừ tất cả. Bổn vương chính là máu lạnh vô tình, ngươi có thể làm khó dễ được ta? "
Hắn chính là không có một chút lòng từ bi. Chẳng lẽ thế gian này không có bất cứ thứ gì làm cho hắn động tâm hay sao?
"Một khi đã vậy, sau khi phá được vụ án này chúng ta đường ai nấy đi. Người vô dụng như ta sẽ không lưu lại Ninh Vương phủ làm mất mặt vương gia" Đối mặt với người vô tình như thế, nàng tuyệt đối không lưu lại vương phủ.
"Rời đi..." Hắn cười lạnh: "Cả đời này ngươi đừng mơ tưởng." Lời vừa dứt hắn lập tức rời đi.
Nhìn bóng dáng hắn rời đi, Thập Hoan nắm chặt tay. Nàng cho rằng Tần Vị Trạch tuy rằng là người khó tiếp cận, nhưng ít nhất sẽ không máu lạnh đến mức này. Nàng vẫn không rõ vì sao hắn đối với cô nương kia không chút lưu tình. Chính là vì nàng ấy làm hắn bị thương sao. Vết thương kia chính vì cứu nàng mới bị thương, nếu đúng như nàng nói, thì trong lòng nàng có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-tuy-tung-vuong-phi/1486624/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.