Edit: Tiểu Pi
Nhìn người trước mặt, Thập Hoan biết, nếu hôm nay nàng nói sai một câu, rất có khả năng sẽ khó giữ được cái mạng nhỏ này.
Nàng còn chưa muốn chết, đặc biệt là không muốn bị Tần Vị Trạch bóp chết.
Hảo hán không sợ thiệt trước mắt, nàng cố ý nói nhỏ nhẹ: “Vương gia, tức giận hại thân, ta nói là được chứ gì.”
Hắn vẫn chưa buông tay nàng ra, nhưng lại không tăng thêm lực đạo: “Nếu như có nửa lời nói dối, ngươi tự gánh hậu quả.”
Vì thế Thập Hoan thành thật nói hết những chuyện xảy ra với nàng khi đi ra ngoài, làm cái gì, được người ta cứu thế nào cũng kể từ đầu tới cuối.
Chỉ là nàng cố ý lượt bỏ một ít đồ vật, tỷ như không có nói chuyện nam tử kia dùng lụa trắng giúp nàng băng bó, chỉ nói người kia đưa nàng đến đại phu xem mà thôi.
“Vương gia, ta nói xong rồi, ngài có thể buông ra chưa.” Bị cái “Kìm sắt” kia siết rất đau, nàng nói.
“Không vội, chúng ta nên nói rõ trước đã. Vừa rồi là hỏi ngươi đi đâu, hiện tại trả lời bổn vương nghe xem, vì sao lại giả bệnh?” Vốn định dẫn theo nàng tiến cung đi dạo, nhưng lại không ngờ nàng có thể giả bệnh chuồn êm ra ngoài.
Ninh Vương gia này thật đúng là thích dò hỏi tới cùng mà, lại nhìn vào mắt hắn đã thấy hắn vơi bớt tức giận, Thập Hoan liền có chủ ý. Vẻ mặt nàng lập tức suy sụp, hai mắt đầy ủy khuất: “Vương gia, nếu như ngài ghét bỏ tiểu nhân lớn lên xấu xí thì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-tuy-tung-vuong-phi/1486598/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.