Edit: Tiểu Pi
Vừa ra đến đường cái, Thập Hoan cảm thấy cả người đều thoải mái tự tại. Rốt cuộc nàng đã cảm nhận được không khí tự do rồi.
Xuyên qua đám người rộn ràng nhốn nháo trên đường, Thập Hoan ăn bánh hoa quế, uống một tách trà lớn, phe phẩy cây quạt được làm thủ công. Lần đầu tiên cảm nhận được chợ cổ đại nên nàng nhìn cái gì cũng cảm thấy thật mới mẻ.
Dù có vui chơi nhưng nàng cũng không quên nhiệm vụ. Hỏi thăm mọi người, họ nói gần kinh thành này không có chùa hay miếu nào tên Vạn An cả.
Tâm tình có chút uể oải, đi suốt một buổi sáng, bất tri bất giác lại đi tới cửa thành phía Bắc.
Thành lâu đại khái cao ba tầng, độ rộng của cửa thành hình vòm ước chừng rộng đến mười lăm mét(*). Mà phía trước cổng thành có binh lính thân mặc quân phục, trong tay cầm trường mâu, mặt mày nghiêm nghị.
(*) Trong convert để mét, tui cũng không sửa dù đây là truyện cổ trang vì đoạn này là do nữ chính ước lượng, mà nữ chính là người xuyên về từ hiện đại nên dùng mét vẫn không có gì bất hợp lí cả.:))
Đứng hồi lâu, trong lòng nàng có một loại xúc động. Nàng có thể từ nơi này đi ra ngoài, rời khỏi Ninh Vương phủ, rời khỏi kinh thành. Trời đất bao la này thế nào cũng có cách để nàng tìm được đường trở về.
Một gã sai vặt của Ninh Vương phủ chạy trốn, hẳn là không phải chuyện gì quá to tát. Nhưng bất ngờ trong đầu nàng lại xuất hiện gương mặt lạnh lùng của Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-tuy-tung-vuong-phi/1486596/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.