Phong Bình chuẩn bị nói thì Chu tổng quản chạy vào, sắc mặt nghiêm trọng.
"Chủ tử, không tốt!"
Nhan Dạ mày không khỏi nhíu lại, lạnh giọng nói.
"Có chuyện gì?"
"Liễn phu nhân cùng tiểu công tử một thân đầy máu vừa chạy tới..."
Diệp Thiên Thu nghe vậy không giữ nổi bình tĩnh, đứng bật dậy.
"Người đâu?"
"Nô tài đã cho người đưa hai người về sau viện, cũng đã mời thái y."
Diệp Thiên Thu nghe vậy tâm cũng thả lỏng một chút. Lúc này Nhan Uyển Nhã đứng bên tuy không hiểu nhưng vẫn biết là có chuyện nghiêm trọng, tay nàng không khỏi nắm chặt tay của Diệp Sở Vân nhẹ giọng gọi.
"Cha, nương..."
Phong Bình vốn một bên trầm tĩnh suy nghĩ liền bị tiếng gọi của Nhan Uyển Nhã mà hoàn hồn. Mắt lướt qua bọn người Nhan Uyển Nhã đang đứng đấy không khỏi cau mày, đoạn liền đứng dậy.
" Không cần gọi thái y, để ta đi xem nha đầu kia "
Nói xong cũng không nhìn lại mà đi thẳng.
Nhan Dạ cũng đứng dậy bước tới phía nương tử mình, vỗ nhẹ vào vai Diệp Thiên Thu rồi cất giọng gọi.
"Nhiên nhi, Nhã nhi, Vân nhi, lại đây."
Ba người nghe vậy cũng không nói gì mà nhanh chóng đi tới.
" Cha "
Nhan Hạo Nhiên mày vẫn cau lại cất tiếng trước.
Nhan Dạ nhìn Nhan Hạo Nhiên không khỏi nở nụ cười, đưa tay lên xoa đầu y.
"Nhóc con, con cau mày cái gì." Nói đoạn lại nhìn qua Nhan Uyển Nhã cùng Diệp Sở Vân bên cạnh nhẹ giọng dặn dò.
"Mấy ngày này mấy đứa không được ra khỏi nhà. Nhất là con, Nhã nhi. Không được phép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-tieu-nuong-tu/183526/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.