#VeronicaDeMary
Thiếu nữ bên cạnh từ sáng đã năng lượng tràn trề, hiện tại lại ỉu xìu ra mặt, anh cảm thấy San San đa dạng cảm xúc trông vô cùng thú vị.
Nghĩ ngợi từ tối qua cô nhóc đã chăm chỉ giải thích cho anh kĩ nơi địa chỉ mẹ cô, rồi soạn quần áo để đi, thêm một chút quà tặng ở thành phố xa lạ này về cho mẹ, cuối cùng lại chẳng ngủ được nhiều.
Tiêu Diễn liền quay sang dỗ ngọt San San, chủ yếu để cho cô gái nhỏ ngủ đủ giấc, sau đó đến nơi thì anh sẽ gọi dậy.
Ôn San San cũng cảm thấy chẳng có gì để làm, bằng không ngủ một giấc, đến nơi liền phấn chấn trở lại, cô dụi dụi mắt, quay sang nói với anh.
"Anh lái xe cẩn thận, em ngủ một lát."
Tiêu Diễn mỉm cười xoa đầu cô gái, âm giọng cưng chiều sẵn có cất lên.
"Ngủ ngon."
...
Rất lâu sau, cô cảm giác bản thân bị lực gì đó kéo nhẹ làm đánh thức, thậm chí còn nghe thấy giọng nói quen thuộc.
"San San."
"San San, thức dậy nào, chúng ta đến nơi rồi."
Ôn San San từ từ tỉnh dậy, trên mặt là một mảng mờ ảo vì chưa tỉnh táo, Tiêu Diễn hôn nhẹ lên trán San San, sau đó tháo gỡ dây an toàn cho cô.
San San hình như vẫn chưa nhận thúc đây là thật hay là mơ, vẫn cứ có tính cách thập phần trẻ con, dựa dẫm anh và làm nũng.
"Ưm...thầy ơi, anh bế em đi a..."
San San dang hai tay ra ôm lấy cổ anh, hương thơm trên người cô gái nhỏ cứ nhẹ nhàng đi vào mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-tieu-ai-tho/428818/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.