#VeronicaDeMary
Bầu ngực sữa trắng muốt đẹp đẽ, nhũ hoa hồng hào ân ẩn nhô lên, ở khe rãnh đồi giữa sâu đến không thể nhìn thấy, đẹp đến mê người...
Anh không dám nhìn thêm nữa, cẩn thận dùng xà phòng tắm cho cô, nhẹ nhàng nhất có thể mặc dù anh đang rất rạo rực trong lòng.
Anh biết không thể làm càn khi San San đang mệt, đành chăm sóc đợi cô khoẻ mạnh rồi yêu thương cũng không muộn.
Sau khi tắm và lau khô người cho cô, anh mở vali của mình, tạm thời lấy quần áo cho của mình cho cô mặc, sau đó đặt San San lên giường, đắp chăn cẩn thận mới đi ra ngoài tìm phòng San San để lấy quần áo cô.
"Thầy Tiêu." - Vừa đóng cửa phòng Chu Trinh từ đâu xuất hiện mà lên tiếng, nếu không phải vía mạnh thì đã nhảy dựng từ lâu rồi.
Tiêu Diễn dừng lại, chờ đợi xem em học sinh này định nói gì.
Chu Trinh từ đầu đã có chút nghi ngờ thầy Tiêu rồi, chi bằng bây giờ liền hỏi thẳng thầy ấy luôn.
"Thầy có quan hệ gì với San San vậy?"
Tiêu Diễn thấy Chu Trinh nhìn mình với ánh mắt như biết hết tất cả, chỉ đợi câu trả lời xác thực...
"Em ấy là người thầy yêu, là bảo bối của thầy."
...
Chu Trinh không tin vào tai mình, mình mới nghe thấy gì vậy?
Nếu là chuyện hai người yêu nhau thì không có gì để nói nhiều nhưng đằng này...
Thầy ấy...từ trước đến giờ là người đàn ông chững chạc lại trưởng thành, luôn giữ vững hình tượng an ổn trước mắt mọi người, nay lại gọi người bạn thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-tieu-ai-tho/428804/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.