Editor: Mễ Đồng
Sau khi Cố Thiền vào kinh thì vừa lúc cửa thành ở phía sau nàng từ từ đóng cửa.
Cung quy nghiêm cẩn, nếu không được triệu hồi, giờ Dậu không thể đến diện kiến
Nên nàng phải chậm trễ mất một đêm.
Nàng mãi suy nghĩ tin tức nên chân vô thức mà bước đi, dắt cương ngựa, bất tri bất giác đi đến trước cửa Vĩnh Chiêu hầu phủ.
Tường cao nguy nga, cổng lớn đóng chặt, nàng do dự không biết nên tiến hay lùi.
Suy nghĩ rối rắm, nàng dắt ngựa đến, nhưng đã mấy ngày chưa dùng cơm, thân mình suy yếu, lại cưỡi ngựa đường dài, hai chân như nhũn ra, ngã xuống đất. Lúc này cửa lớn đột nhiên mở ra
một nam nhân mặc áo lam đi ra, vừa vặn nhìn thấy Cố Thiền nửa quỳ nửa ngồi ở chỗ kia, mặc quần áo trắng, vẻ mặt mờ mịt còn mang theo cả sự thống khổ, vừa nhìn đã biết sức khỏe không tốt.
“cô nương, cô làm sao vậy?” hắn tiến lên hỏi thăm, nếu không phải vì ngại việc nam nữ thụ thụ bất thân, hắn đã muốn trực tiếp đỡ nàng đứng dậy.
Người kia là ai?
Vì sao từ trong nhà đi ra?
Ý niệm vừa hiện lên ở trong đầu, nàng còn chưa kịp dò hỏi, đã nghe được bên trong có người kêu “Đại cô gia”.
Tiếp theo nàng trông thấy một tiểu nha hoàn chạy ra, Cố Thiền nhận ra đó là nha hoàn của thím hai Tiết thị, Thúy Nhi.
trên tay Thúy Nhi mang theo một hộp cơm khắc son, đưa đến trước mặt nam nhân kia lắc lắc,“Nhị thái thái bảo cô gia đem canh này mang về giúp đại tiểu thư bồi bổ.”
nói xong, mới nhìn thấy Cố Thiền ở trên đất, kinh ngạc:“Nhị tiểu thư, a, Vương phi, không, nhị tiểu thư......” Tĩnh vương đã thỉnh cầu cho Cố Thiền xóa trrn khỏi gia phả của hoàng thất, toàn bộ kinh thành ai ai cũng biết, Thúy Nhi trong lúc nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-thien-kieu-thien-kieu-bach-sung/565191/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.