Editor; Mễ Đồng
Cố Thiền vốn cũng không phải là người nhanh trí về việc ứng biến, huống chi sau khi bị thương thì đầu ốc càng thêm trì độn, hơn nữa cả người vô lực, giờ phút này từ đầu não đến thân thể đều không có phản ứng gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn thứ làm người ta xấu hổ đến cực điểm.
Khi nhìn thấy hai tròng mắt của nàng đã muốn dính vào nhau, Hàn Thác liềm mang nàng đứng lên, không dùng cách thức cũ như bình thường mà ôm lấy nàng, mà là dùng một tay đặt ở mông của Cố Thiền. Sau đó, ôm nàng đứng lên, tư thế giống như đang ôm một đứa trẻ.
“Để tự ta......” Cố Thiền vẫn kiên trì chưa từ bỏ ý định.
“Ta cũng muốn cho nàng tự làm, nhưng rõ ràng là nàng không có chút khí lực nào, ta chỉ đang có ý tốt làm giúp nàng một lần.”
Hàn Thác giống như đang thở nhẹ một tiếng, cũng không biết nàng rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì, toàn thân nàng từ cao đến thấp có chỗ nào mà hắn chưa từng xem qua, chưa từng chạm qua, tại sao lại có thể thẹn thùng xấu hổ?
Lúc nói, hắn cũng không nhàn rỗi mà ôm Cố Thiền đi đến một góc của lều trại, nếu không cái tay kia sao có thể bố trí vị trí của giao y, sau đó lại đi về phía cái bồn tắm rộng ba thước kia, đem giao y bỏ vào trong chậu, rồi giúp Cố Thiền ngồi ở giao y phía trên, làm cho nàng dựa lưng vào ghế dựa, có thể mượn lực mà ngồi vững.
Làm xong việc đó, Hàn Thác giơ tay muốn cởi quần áo của Cố Thiền.
Bởi vì sợ động đến miệng vết thương, cho nên hắn vẫn chưa cho nàng mặc quần, chỉ có một cái áo ở phía trên.
Tắm rửa đương nhiên không nhất thiết là phải cởi quần áo, khả năng Cố Thiền chấp nhận cũng khôngcao, bàn tay nhỏ bé gắt gao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-thien-kieu-thien-kieu-bach-sung/565175/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.