Edit: Cát Sung dung
Beta: Hy Hoàng Thái phi
"Vương gia, đã chết." Một thị vệ xoay người xuống ngựa, đặt tay lên chóp mũi kiểm tra, tiếc nuối lắc lắc đầu.
Sắc mặt Cảnh Vương âm trầm như đáy nồi, hắn nói ra một câu từ kẽ răng: "Thật sự là khinh người quá đáng!"
"Vương gia, nên chạy đi đâu?". Thị vệ chung quanh che chở hắn đồng thời nhìn về phía hắn, trong ánh mắt đều tràn ngập thần sắc mê mang.
Cảnh Vương cắn răng một cái, thấp giọng nói: "Ra kinh đô, giữ được rừng xanh thì sợ gì không có củi đốt. Tạm thời thoát khỏi nơi này đã, ở vùng Yến Bắc còn có một ít binh lực, chúng ta có thể làm lại từ đầu."
Hắn đã tính kĩ đường lui cho mình, lần này hiển nhiên Hoàng Thượng hoàn toàn muốn đuổi tận giết tuyệt, cũng may hắn để lại một con đường sống.
"Đường ra kinh đều bị phá hỏng, đi đâu cũng chỉ sợ sẽ bị phát hiện." Có thị vệ chần chừ.
Cảnh Vương vẫy vẫy tay, hắn lấy bản đồ ra chỉ vào một con đường trong đó: "Con đường này bình thường không hiện ra trên bản đồ, đây là đường Tiên hoàng để lại cho ta chạy trốn. Ông ấy biết Hoàng Thượng là người không chấp nhận được kẻ khác, khẳng định sẽ giết chết ta, tuy rằng ông ấy không truyền lại ngôi vị hoàng đế cho ta, nhưng vẫn luôn có chút tình cảm phụ tử".
Vừa dứt lời, đoàn người liền một đường chạy như điên theo phương hướng hắn chỉ.
Con đường này ít người biết đến, có chút hoang vắng, cộng thêm muốn tránh đi đường chính, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-thanh-tam/1265094/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.