Để con bé nó làm... cậu không cần phụ đâu
Bữa trưa kết thúc, vốn định giúp Yên Hoa dọn dẹp chén bát dơ nhưng lại bị bà Tần ngăn không cho anh động tay vào.
Gia đình ba người vui vẻ trò chuyện với nhau trong phòng khách bỏ mặc cô gái đang rất không vui lủi thủi rửa một bồn chén bát bẩn.
Bận rộn một lúc lâu thì Yên Hoa cũng đã xử lý xong đống chén ấy... cứ tưởng sẽ được lên phòng nghỉ ngơi nào ngờ rằng Lục Quân lại xin phép bà nội mượn cô ra ngoài đi dạo.
- Mau cái chân lên... cháu thông cảm con bé hơi chậm chạp
- Bà à ? Cháu không... muốn..
- Nhanh chân lên
Chưa kịp nói hết câu cô đã bị bà lườm bằng ánh mắt đáng sợ khiến cho cô bây giờ muốn chống đối cũng chẳng dám.
Cùng nắm tay nhau đi dạo trên bờ biển... không còn sự ngại ngùng như lúc trước, Yên Hoa giữ chặt tay Lục Quân.
Cả hai cứ thế đi rồi ngắm nhìn nước biển đang dập dềnh phía xa xa.
- Yên Hoa này !
- Dạ ? Sao ạ ?
Chợt Lục Quân cất giọng khiến cô gái ngạc nhiên nhìn anh.
- Có thể chúng ta sẽ không gặp nhau như thế này một thời gian...
- ...
- Em đừng nhìn anh như thế... do có một số việc anh cần xuất ngoại để giải quyết nên không thể gặp em được
Lấy trong túi ra một hộp đựng trang sức bên trong là một sợi dây chuyền được thiết kế tuy đơn giản nhưng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-su-diu-dang-suoi-am-tim-em/2864359/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.