Khi tỉnh giấc nhìn đồng hồ thì đã là buổi chiều của ngày hôm sau... tìm kiếm hình bóng Lục Quân khắp nơi nhưng chẳng thấy, sự đau nhức nơi thân dưới làm Tô Như nhăn mặt.
Cứ ngỡ đêm qua sẽ là một đêm đáng nhớ nào ngờ anh lại trở nên mạnh bạo khi trên giường như thế.
Bước những bước nặng nề vào phòng tắm, nhìn những vết đỏ khắp cơ thể khiến tâm trạng Tô Như vui vẻ trở lại, mọi kế hoạch của cô cuối cùng cũng đạt được.
- Cuối cùng anh cũng chẳng thể kìm chế được trước cơ thể em
Nở nụ cười đắc ý, mặc quần áo rồi ra khỏi phòng thấy đám người làm dưới lầu đang tất bật chuẩn bị về nghĩ ngơi Tô Như kêu ngạo bước xuống.
Thấy Tô Như bọn họ cúi đầu chào hỏi, nhìn vết đỏ trên cổ được cô ta cố tình để lộ bọn họ cũng biết đã xảy ra chuyện gì giữa cô và chủ nhân họ.
- Quản gia Lý đâu mau kêu tài xế đưa tôi về !
Nghe cô gọi, bác quản gia chạy đến lấy điện thoại gọi điện cho tài xế.
- Dạ rồi phiền cô Tô đợi một tí
- Nhanh đi... tôi ghét nhất là chờ đợi
- Vâng..
Chảnh chọe lên giọng với quản gia Lý, trong mắt Tô Như bọn họ chẳng phải là cái thá gì cả.
.... ....
Ngồi thẩn thơ trên bờ cát nhìn ra biển xa, Yên Hoa thở dài chất chứa trong lòng nhiều nổi niềm không biết tâm sự với ai.
Cơn gió mạnh của buổi tối trên biển khiến người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-su-diu-dang-suoi-am-tim-em/2864345/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.