Dưỡng Tâm Điện yên ắng và uy nghiêm lạ thường, hai bên cửa chính là hai dàn thị vệ tinh nhuệ đứng canh phòng. Ngoài trời, bóng đêm đã bắt đầu đổ xuống bao trùm lấy hoàng cung, ở trong điện được các cung nữ thắp lên những ngọn nến chiếu sáng.
Phan thái y ở bên này chẩn mạch cho Sở Định Long, bên kia là Tương Tịch đang ngồi chờ đợi. Phượng nhãn từ đầu chí cuối không ngừng dõi theo nam nhân đang thở từng nhịp yếu ớt trên giường. Mang trong mình sự hỗn độn, lo âu và phiền muộn, tay ngọc nàng biết lên cạnh ghế, không nhanh không chậm hỏi:"Phan thái y, hoàng thượng chừng nào mới có thể tỉnh dậy?"
"Bẩm hoàng hậu nương nương, hoàng thượng bị đâm trúng huyệt hiểm lại mất nhiều máu nên mới hôn mê lâu như vậy. Chỉ cần vài ngày an dưỡng, là có thể tỉnh lại rồi." - Vừa nghe nàng hỏi, Phan thái y liền vén quan phục mà qùy xuống tấu trình. Sở Định Long đã lâu ngày không tỉnh lại, không chỉ riêng Tương Tịch mà cả các vị đại thần và phi tần đều lo lắng không ngừng. Vì vậy mà trọng trách trên vai Phan thái y càng lúc càng nặng nề, chỉ sợ không làm tròn bổn phận thì đầu cũng chẳng còn. Đôi mắt của ông ta trĩu nặng và xuất hiện hai vết thâm, chứng tỏ đã mấy đêm liền chẳng chợp mắt.
Nghe thấy những lời bẩm tấu ấy, lòng Tương Tịch mới trút được chút lo lắng. Sau khi cùng Phan thái y bàn luận một hồi, nàng liền cho người dẫn ông ta lui đi. Cuối cùng thì cùng một vị ma ma thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-phe-hau/566270/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.