"Cao đại nhân, chỉ bằng một đống sổ sách và hai tên chẳng biết từ đâu ra mà luận tội ta? Không dễ vậy đâu!" - Chu Thiên cơ hồ hiểu rõ không thể thoát khỏi, nên cố tìm đường chạy tội. Nhưng đã bị Chung Quân ngay lập tức chặt đứt:"Hoàng hậu nương nương! Hoàng thượng ngày thường vì lo sợ quan lại trong triều tham ô mà hại dân nên trên mỗi thỏi bạc hay vật dụng cứu nạn đều cho khắc ẩn một chữ Quốc. Muốn biết có hay không, cứ cử người đến Chu phủ lục soát là rõ."
"Chung Quân! Ngươi..." - Tiếng của Chu Thiên vang khắp đại điện, khiến những người xung quanh có chút giật mình. Gương mặt lão tràn đầy nộ khí, hai bàn tay trên mặt đất siết chặt lại thành đấm. Chỉ thấy Chung Quân nhếch nhẹ môi thành nụ cười như có như không, tỏ ý khinh thường lão:"Chu đại nhân, đừng tức giận hại thân."
Tương Tịch truyền lệnh xuống, sai hơn năm mươi thị vệ đi đến Chu phủ lục soát. Chưa đầy một canh giờ, họ đã khiêng về hơn trăm rương bạc vàng. Còn có cả hai trăm bao lương thực cứu nạn. Tất cả ở phía góc của vàng và bạc đều khắc một chữ Quốc. Như vậy có thể hiểu những lời Chung Quân nói hơn mười phần là sự thật.
Tay ngọc Tương Tịch run run nâng một thỏi bạc lên, phượng nhãn đầy tức giận nhìn thẳng Chu Thiên. Nhìn thấy nàng như vậy, lão ta có chút sợ hãi mà lui về phía sau. Chốn quan trường mà lại dám có kẻ ỷ thế để mưu lợi cho bản thân, quả thật khiến nàng mở rộng tầm mắt.
"Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-phe-hau/566268/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.