" Oe..." - Bên kia gian phòng vang lên tiếng khóc của trẻ con. Sát khí trên gương mặt của Sở Định Long nhanh chóng dịu xuống, thay vào đó là sự ôn nhu. Hắn mặc kệ tất cả, nhanh chạy sang. Một ma ma nhìn thấy hắn sang, liền lấy một tấm chăn bông bọc đứa nhỏ còn đỏ hỏn đưa đến cho hắn:" Chúc mừng hoàng thượng, tiểu hoàng tử rất mạnh mẽ."
Đón đứa nhỏ đang khóc ngất lên, hai tay hắn có chút run rẩy. Đây là con trai hắn, là tiểu hoàng tử của hắn. Ngón tay hắn nhẹ nhàng chạm vào chóp mũi của nó, ánh mắt nó liền nheo nheo nhìn hắn, ngoác miệng cười. Trên môi hắn bất giác cũng cười theo:" Tiểu bảo bối, con làm mẫu thân con chịu khổ rồi."
"Hoàng thượng, hoàng hậu băng huyết rồi!" - Ma ma khác nhìn xuống hạ thể của Tương Tịch, kêu lên thất thanh. Phan thái y nghe thấy, liền tức tốc chạy đến gần giường, đem ngân châm ra. Vội vã trao tiểu hoàng tử cho ma ma kia, hắn chạy lại gần nàng. Phụng nhãn nàng chẳng thèm mở nhìn hắn, trên trán đẫm mồ hôi. Bàn tay hắn nắm lấy bàn tay đã lạnh toát của nàng, khẽ kêu:" Tịch Tịch..."
Không ai đáp lại hắn, cả gian phòng phút chốc trở nên tĩnh lặng đến đáng sợ. Phan thái y lấy một cây ngân châm, gỡ tay nàng khỏi tay hắn, dò huyệt đạo rồi châm vào. Châm đến cây thứ ba, ma ma kia nhìn xuống hạ thể của nàng kêu lên: " Ngừng rồi ngừng rồi! Hoàng thượng, hoàng hậu ổn rồi!"
Không chỉ Sở Định Long, tất cả những kẻ có mặt trong gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-phe-hau/566257/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.