Mẫu hậu Tương Tịch đóng cửa cung lại, không quên nói vọng ra:" Hoàng thượng, ngươi đem cái bộ mặt thối tha của ngươi tránh xa phụng nhãn của bổn hậu. Không thì ta sẽ đem ngươi ra hoạn!"
Từng câu từng chữ càng khiến mồ hôi trên trán Tương Tịch càng tuôn ra như suối. Tuy rằng mẫu hậu nàng là một trang nữ kiệt, võ công cao cường nhưng mà giữa đất khách lại làm vậy, có phải hay không là đâm đầu vào chỗ chết. Nàng vuốt vuốt ngực của bà, thanh âm nhẹ nhàng muốn xua đi cơn giận :" Mẫu hậu, nóng giận sẽ không tốt cho phụng thể!"
Tương Tịch dìu bà ngồi xuống ghế, rót một chén trà, sai người dâng lên. Nhưng mẫu hậu của nàng xua tay, ý bảo không muốn uống. Tịch Nhu bà nắm lấy tay nàng, thanh âm nghẹn ngào :" Nếu lúc nãy con không đồng ý, ta sẽ đem con về Định quốc!".
" Mẫu hậu, nếu làm vậy bang giao hai nước phải làm thế nào? "- Bây giờ Tương Tịch mới nhận ra bàn tay của bà đã nhăn nheo rồi. Mạnh mẽ thì sao? Xinh đẹp thì sao? Bà vẫn chỉ là một nữ nhân bình thường, không chống lại được tuổi tác.
" Vậy thì bổn hậu ta sẽ đem binh đạp đổ Sở Nguyên!" - Thanh âm của bà vang khắp Bích Loan Cung, khiến cung nhân ở đây ai nấy đều tái mặt. Ai lại không biết Sở Định Long mà nghe thấy những lời này, kết cục sẽ như thế nào?
Tương Tịch nàng nhìn mẫu hậu, biết bà nói được làm được, liền khuyên can:" Mẫu hậu, thà con chịu khổ đôi chút để dân hai nước được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-phe-hau/566236/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.