Tháng sau, sinh thần của Tương Tịch không ngờ lại được chú trọng đến vậy. Không chỉ hậu cung, mà cả tiền triều cũng đến chúc mừng nàng. Nhìn đống quà tặng trên bàn, nàng không biết đây là phúc hay họa. Ân sủng nhiều quá sẽ khiến kẻ khác ganh ghét, ân sủng quá ít sẽ khiến kẻ khác khinh thường. Đó là quy luật bất di bất dịch nơi hậu cung xa hoa này.
" Nương nương... Nương nương..."- Từ bên ngoài, Hoa Nhĩ chạy vào. Trên trán nàng ấy lấm tấm mồ hôi, cả hơi thở cũng trở nên khó khăn.
Tương Tịch nghe gọi liền quay người. Chân mày nàng khẽ nhíu lại, thanh âm nhẹ nhàng hỏi :" Có chuyện gì mà ngươi hốt hoảng như vậy?"
" Nương nương, hoàng thượng cho mời tất cả các nước lân cận tới chung vui với người! " - Hoa Nhĩ cố bình tĩnh lại trả lời nàng. Bàn tay Tương Tịch đang sờ trên các hộp quà bất chợt dừng lại, nhưng cuối cùng vẫn không để tâm :" Xa hoa như vậy để làm gì chứ? "
" Không...không phải, nghe nói có cả nước Định tham gia, còn là đương kim hoàng hậu đích thân đến dự." - Việc chính yếu cuối cùng cũng nói được, nàng ấy lấy lại được sự trầm ổn mọi ngày. Nhưng nữ nhân trước mặt nàng lại không như vậy. Nàng bất giác trở nên thất thần, cả chân tay cũng run rẩy không ngừng.
" Mẫu hậu đến đây? Thật sao?"- Dường như không tin vào tai mình, Tương Tịch hỏi lại. Nhận được cái gật đầu của Hoa Nhĩ, nàng chính là mừng rơi cả lệ. Tâm trí nàng thoáng chốc trở nên ngốc nghếch, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-phe-hau/566234/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.