" Truyền Tương Tần yết kiến! "- Giọng Tô công công vang khắp Dưỡng Tâm Điện. Tương Tịch ngẩng cao đầu, đưa tay để Hoa Nhĩ dìu vào. Hôm nay, y phục của nàng rực rỡ như đóa hoa phù dung tỏa sắc, cả cách điểm trang cũng tôn lên vẻ cao quý. Nàng chính là muốn trong ngày hôm nay, ngày nàng trả ân oán, nàng phải xinh đẹp nhất.
Từng bước từng bước, nàng bước vào điện, phong thái uy nghiêm. Đôi mắt nàng rơi về chiếc ghế gần long tọa. Thuần Dung ngồi đó, sắc mặt nhợt nhạt, tiều tụy, vô cùng đáng thương. Môi Tương Tịch cong lên thành nụ cười, rồi lại nhanh chóng biến mất.
" Thần thiếp Tương Tần tham kiến hoàng thượng! "- Nàng theo quy củ quỳ xuống hành lễ. Người ngồi trên long tọa nhìn nàng, thanh âm không chút xúc cảm:" Nàng có biết tội của nàng hay chưa? "
Tương Tịch ngẩng đầu, phụng nhãn không chút sợ hãi nhìn hắn:" Xin hoàng thượng chỉ rõ, thần thiếp là sai ở chỗ nào? "
Sắc mặt Sở Định Long càng ngày càng tối sầm, nộ khí cũng bao quanh. Mọi người trong điện cũng run rẩy không ngừng. Chỉ sợ sơ sẩy làm sai chuyện gì khiến hắn phật lòng, thì có mười cái mạng cũng không đủ đền tôi. Nhưng riêng Thuần Dung lại không như vậy. Nàng ta lệ ngắn lệ dài, thanh âm nghẹn ngào :" Tịch tỷ, hai tỷ muội chúng ta cùng nhau lớn lên, trải qua bao nhiêu chuyện. Hà cớ vì sao tỷ đã hại hài tử chưa ra đời của muội, đến bây giờ ngay cả chút tình nghĩa còn lại tỷ cũng không màng tới, phải lấy mạng muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-phe-hau/566231/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.