"Tương Tịch? " - Sở Định Long nhíu mày nhìn nữ nhân kia, thế nào lại bắt gặp ánh mắt nàng ngước lên nhìn hắn ướt đẫm một tầm lệ. Ngay cả Tương Tịch cũng không hiểu vì sao nhìn thấy hắn, nàng lại rơi lệ.
Thân ảnh hắn tiến lại gần nàng, khiến nàng cơ hồ muốn bỏ chạy. Nhưng chân chưa kịp cất bước chạy đi, đã bị hắn kéo vào ngã vào lòng. Mùi trầm hương bao quanh dập dờn sóng mũi nàng. Vừa ngước đầu nhìn lên đã bắt gặp ánh mắt hắn nhìn nàng có bao nhiêu ý vị.
" Đã bị giam vào lãnh cung, còn vọng tưởng có thể một bước trở lại ngai vị kia sao? "- Sở Định Long hừ lạnh, bàn tay nâng cằm nàng lên, tay kia giữ chặt tay nàng không cho cựa quậy. Tương Tịch vùng vẫy, nhưng sức nữ nhân làm sao so bì?
Bàn tay hắn siết lấy gò má nàng, môi cũng nhếch lên:" Vùng vẫy? Rốt cuộc là muốn diễn trò gì? "- Nhưng nữ nhân trước mặt hắn vẫn không chịu trả lời, còn cố hết sức vùng vẫy. Sở Định Long đã hết kiên nhẫn, tay cũng dời xuống cổ nàng, siết chặt, nhấc lên cao.
Tương Tịch cố gỡ tay hắn ra,chân cũng chơi vơi khỏi mặt đất. Không khí trong cơ thể nàng như bị rút cạn. Tầng mắt cũng trở nên mờ ảo vô định. Tâm trí Tương Tịch dần trở nên mơ hồ,cũng không chống cự nữa. Đây có phải là cái kết của nàng? Thật thảm hại.
Bàn tay hắn dùng chỉ một chút sức lực, đã khiến cho nữ nhân kia không còn vùng vẫy. Sở Định Long cười nhạt nhẽo, hóa ra cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-phe-hau/566222/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.