Mặt hoa da phấn, phận hồng nhan
Ái tình vương gót, lệ tương tư
Tâm tư đế vương làm sao thấu?
Kiếp nữ nhi mang ưu sầu.....
Tương Tịch nâng chén trà, môi anh đào nhấp một ngụm nhẹ. Cái nóng ấm áp của nước trà xoa dịu cổ họng đau rát của nàng. Đã ba tháng từ lúc hắn đến Phượng Hoan Cung này. Mọi thứ vẫn như vậy, không xê dịch chút nào. Nô tài trong cung đồn rằng Tương Tịch nàng xấu đến ma chê quỷ hờn nên làm hoàng thượng của họ vừa nhìn đã chạy mất. Chậc, nàng xấu đến mức đó sao?
" Cạch!"- Cánh cửa mở ra, Tiểu Ái đi vào, trên tay là vài nhánh huyết mai đỏ rực. Trên vai nàng ấy phủ một lớp tuyết dày, chứng tỏ bên ngoài tuyết rơi rất nhiều. Hai tay Tiểu Ái xoa vào nhau liên tục, chỉ hận không thể ôm một cái lò lửa vào lòng.
" Lạnh lắm sao?" - Tương Tịch dùng bình nước ấm để vào giữa hai bàn tay Tiểu Ái, lo lắng hỏi. Đổi lại là nàng là nụ cười trong trẻo của nàng ấy:" Hoàng hậu nương nương, chỉ là hơi lạnh một chút, nhưng đã hái được mai về cho người"
Những bông mai đỏ vương chút màu trắng tinh khôi của tuyết, tương phản nhưng lại đẹp mắt. Tương Tịch nâng nhánh mai trên tay, sóng mũi chợt dâng lên chút chua xót. Bóng dáng nam nhân mặc bạch y năm đó, đứng giữa cung công chúa mà tặng nàng một cành mai màu đỏ rực rỡ bất chợt hiện về. Chỉ tiếc là sau bao nhiêu năm, người đó đã lưu lạc phương nào.
" Nương nương, người đưa mai cho nô tì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-phe-hau/566215/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.