Chương 73: Thăng cấp.
Đây là lần đầu Kinh Ngạo Tuyết đi sâu vào quần sơn, trước kia nàng chỉ bay hết một ngọn núi, được con ngựa trắng tư tế hướng dẫn, nàng cùng Thẩm Lục Mạn bay qua không dưới mười ngọn núi.
Lúc đầu Kinh Ngạo Tuyết còn hạnh phúc kích động, hiện tại cũng đã chuyển thành uể oải vô lực, nàng lau mồ hôi trên trán, hiện tại đang cuối hè và đầu thu, khí trời vẫn còn oi bức.
Huống chi là đang ở trong rừng, thực vật bốc hơi, nhiệt khí tản mát như đang ở trong lồng hấp, y phục trên người nàng đều bị mồ hôi và hơi nước làm ướt đẫm.
Kinh Ngạo Tuyết đứng giữa sườn núi, nhìn hai yêu tộc bất động thanh sắc, bất đắc dĩ nói: "vậy còn bao lâu nữa a? ta biết là ở trong quần sơn này,... ít nhất.... cũng có cả trăm ngàn ngọn núi a, thế nhưng ngươi cũng phải có một chỗ chính xác a, đừng nói chúng ta phải đi hết 500 ngọn núi mới đến a."
Thẩm Lục Mạn xoay người lại, cười hướng nàng vươn tay, ôn nhu nói: "hay để ta cõng ngươi đi a."
Kinh Ngạo Tuyết đỏ mặt, tức giận, nàng tức giận nắm tay đối phương, dùng ngón tay cọ cọ lòng bàn tay nàng vài cái nói: "không a, ta vẫn chưa bại liệt a, chỉ là đi lung tung không mục đích, chừng nào mới đến a."
Thẩm Lục Mạn nghe vậy, mặt lạnh nhìn con ngựa trắng tư tế nói: "đừng có nghĩ chơi chiêu gì, nếu không...."
Con ngựa trắng tư tế khóc không ra nước mắt, hiện tại nó chỉ là con ngựa phàm bình thường, nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-nong-mon-tieu-kieu-the/4366866/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.