Chương 67: Bảo bối
Kinh Ngạo Tuyết ngơ ngác nghĩ: đây là thê tử của ta a? đây là Thẩm Lục Mạn? đây là... dây leo a!
Nàng nuốt nước miếng một cái, chín sợi đằng đỏ lại bò sát đến trước mặt nàng, quấn quanh nàng cùng Liễu Nhi, càng quấn càng chặt.
Nàng có mộc hệ dị năng, mức độ nhất định, có thể câu thông với dây leo có linh trí, cho nên nàng nàng có thể cảm nhận được sự vui vẻ từ dây leo trên người mình.
Nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, thì sẽ bị ôm chết nghẹt.
Nàng ho khan hai tiếng, thấy khuôn mặt Liễu Nhi chợt đỏ bừng vội nói: "thả lỏng một chút, ta không thở được."
Dây leo liền thả nàng ra, bay lượn xung quanh nàng và Liễu Nhi.
Kinh NgạoTuyết ngơ ngẩn một hồi, chần chờ nói: "ngươi là Thẩm Lục Mạn."
Một sợi dây leo ghé sát vào mặt nàng, thân mật cọ cọ má nàng.
Kinh Ngạo Tuyết bối rối, không biết nên làm gì.
Nàng cảm nhận được mộc hệ dị năng trong dây leo truyền đến, nhưng ở dị giới, mộc hệ dị năng trong cơ thể, chỉ có vài người mà thôi.
Nếu Liễu Nhi đã nói như vậy, nhất định là sự thật.
Tuy trước đó vào đêm trăng tròn nàng từng thấy qua, là màu xanh và cũng không có... thô tráng như vậy a.
Nàng đưa tay lên sờ vào dây leo gần nhất nói: "hiện tại ngươi có thể nghe hiểu được ta đang nói gì không?"
Dây leo vẫn cọ cọ nàng như cũ, tựa như tiểu cẩu cẩu ngây ngô.
Kinh Ngạo Tuyết đối với chuyện này cũng có chút vui vẻ, vì trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-nong-mon-tieu-kieu-the/4366860/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.