Chương 55: Trách nhiệm
Thẩm Lục Mạn chân tay luống cuống, ánh mắt hoảng loạn không gì sánh được.
Nàng hé miệng muốn nói gì đó, nhưng đầu óc lại vô cùng hỗn loạn, một câu cũng không nói được.
Kinh Ngạo Tuyết thấy nàng sợ hãi mình như vậy, đột nhiên xì một tiếng, nhưng nghĩ tới nguyên một ngày bị lạnh nhạt, nàng lại kiên cường, tức giận nói: "nếu ta chọc giận ngươi, hoặc ngươi bất mãn với ta, ngươi có thể nói thẳng ra, cần gì chiến tranh lạnh như vậy? ngươi là tiểu hài tử ba tuổi sao?"
Thẩm Lục Mạn nghẹn họng nhìn.
Kinh Ngạo Tuyết ép nàng tiếp tục hét: "ta tự hỏi luôn đối tốt với ngươi, cho đến giờ cũng chưa làm chuyện có lỗi với ngươi và Liễu Nhi, ngươi còn muốn ta làm gì, ngươi mới thỏa mãn được?"
Nói đến câu sau, âm thanh của nàng còn mang theo vài phần ủy khuất.
Âm thanh Thẩm Lục Mạn đột nhiên mềm xuống, nàng bất an nói: "ta, ta không có..."
"Ngươi có!" Kinh Ngạo Tuyết trách cứ: "tối qua ngươi làm cơm cũng không cho ta vào giúp, lúc ngủ cũng không về phòng, hại ta chờ đến nửa đêm, sáng ra ngươi đã chạy mất, ngươi..."
Kinh Ngạo Tuyết cười khổ nói: "thê tử, đừng quậy ta, có được không?"
Thẩm Lục Mạn rũ mắt xuống, chần chờ hồi lâu, mới tự tay đẩy nàng ra.
Nàng không muốn nói, cũng không dám nói, nhưng hành động của nàng khiến Kinh Ngạo Tuyết nghĩ nàng muốn cự tuyệt.
Kinh Ngạo Tuyết toàn tâm lạnh lẽo, cả người như ở Bắc Cực, thân thể lạnh run.
Thẩm Lục Mạn tránh khỏi nàng, giả vờ tự nhiên nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-nong-mon-tieu-kieu-the/4366848/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.