Chương 46: Chiến thần.
Thẩm Lục Mạn mím môi nhìn nàng vào phòng tắm, cố nén ngượng nhùng quay về phòng cầm gối và chăn.
Lúc này Liễu Nhi đang nằm trên giường, thấy vậy bất an hỏi: "nương, ngươi đi đâu vậy?"
Khuôn mặt Thẩm Lục Mạn nóng lên, nói: "ta.... ngươi trưởng thành rồi, sau này phải tự tập thói quen ngủ một mình a, ta đi chỗ khách ngủ."
Liễu Nhi nghe vậy, tò mò nhìn chăn trong tay nàng, liền hiểu ra nói: "ah, nương muốn đi... chỗ khác ngủ, được a, ngươi đi đi."
Thẩm Lục Mạn còn tưởng rằng Liễu Nhi không chịu, ai ngờ nàng liền đáp ứng.
Trong lòng nàng khó hiểu lại có chút lạc lõng nói: "Liễu Nhi, ngươi...."
Liễu Nhi cười nói: "Ta biết, nương muốn cùng mẫu thân, ngủ chung, còn phải sinh, tiểu bảo bảo."
Mặt Thẩm Lục Mạn bạo nổ, khuôn mặt nhăn nhó nói: "đừng có nói nhảm, ngươi lúc ngủ cũng đừng có đá chăn, buổi tối ta sẽ tới đắp chăn cho ngươi."
Liễu Nhi cong mày nói, "được, mẫu thân mau đi đi."
Thẩm Mục Mạn thẹn quá thành giận, trừng mắt liếc nàng, ngơ ngác đi qua phòng Kinh Ngạo Tuyết.
Nàng cũng không phải lần đầu đến phòng Kinh Ngạo Tuyết, phòng này trước kia là nàng nhờ người trong thôn xây, đối với bày trí trong này cùng đồ dùng cũng hiểu rõ.
Nhưng mà....
Vẫn khiến nàng cảm thấy không được tự nhiên, là vì còn có người bên trong phòng.
Kinh Ngạo Tuyết mấy ngày nay luôn thân cận nagf, nàng cũng không phải người mù, không thể nào phát hiện ra.
Huống chi còn có chuyện tra hỏi ở bến tàu lúc trưa, nàng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-nong-mon-tieu-kieu-the/4366839/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.