Chương 18: Thân cận
Trên đường, Kinh Ngạo Tuyết cố nói chuyện với Thẩm Lục Mạn, nhưng tính tình Thẩm Lục Mạn luôn trầm muộn, lại ít để ý nàng, cho nên ít nói nhiều hơn vài chữ, chỉ ứng tiếng, đơn giản 'ân' hoặc 'ừm'.
Kinh Ngạo Tuyết nói vài câu xong liền lúng túng ngậm miệng lại.
Nàng đi phía trước, Thẩm Lục Mạn không nhanh không chậm đi sau, tiếng bước chân của nàng rất nhẹ, mơ hồ mới nghe thấy.
Kinh Ngạo Tuyết có chút hối hận gọi Thẩm Lục Mạn ra đây, nhưng việc đã đến nước này, cũng không thể để nàng đi về.
Nàng bất đắc dĩ thở dài một hơi, Thẩm Lục Mạn lại đi vài bước tới trước chần chờ nói: "lần trước ngươi bị thương ở đâu?"
Câu hỏi này không đầu không đuôi, Kinh Ngạo Tuyết không hiểu nhìn nàng một cái trầm tư một hồi nói: "ở trong núi."
"Sao lại vậy? ta thường lên núi, nhưng chưa từng gặp mãnh thú hung ác?"
Kinh Ngạo Tuyết sờ mũi một cái, nàng không phải bị dã thú đả thương mà kinh mạch bị đứt chuẩn đoán được là do bị liệt hỏa thiêu, cho nên mới đoạn tuyệt sinh cơ, khi đại phu Bách Thảo Đường nói lời này, Thẩm Lục Mạn cũng ở đó.
Hẳn là nàng biết, sao còn hỏi như vậy?
Không lẽ chưa tìm hiểu trọng tâm câu chuyện?
Kinh Ngạo Tuyết nhếch miệng, không nói mình hấp thụ mộc hệ nhân tử mới bị thường, mà nói dối là: "ta muốn lên núi săn thú, kết quả không biết vì sao, trong cơ thể truyền đến cơn đau thấu xương....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-nong-mon-tieu-kieu-the/4366811/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.