Lúc này, Hoa Thiếu Kiền đột nhiên ngước mắt lên nhìn Lăng Vi: “Tôi muốn ăn táo.”
“A? Được… Đợi tôi một chút.” Lăng Vi phục hồi lại tinh thần, mở giỏ trái cây ra, lấy một quả táo từ bên trong, cầm dao gọt trái cây trên bàn rồi đi vào nhà tắm bên cạnh rửa táo.
Rửa táo xong, cô ngồi về bên cạnh giường bệnh, từng nhát từng nhát gọt vỏ táo. Táo vừa được gọt một nửa, Diệp Đình từ bên ngoài mở cửa đi vào.
Anh ta từ từ đi vào. Tròng mắt đen thẫm nhìn chăm chú vào quả táo trong tay cô, sắc mặt dần dần âm trầm xuống. Trong đầu nghĩ có chút bất mãn! Anh ta cũng chưa từng để cô phải gọt táo, nhỡ đâu cắt vào tay thì phải làm sao?
Hoa Thiếu Kiền lại sai vợ anh ta làm loại việc nặng này!
Diệp Đình đưa tay ra muốn đoạt lấy dao gọt trái cây.
Lăng Vi ngẩng đầu, nhìn bộ dạng ghen của Diệp Đình, thật sự cảm thấy buồn cười, cô hờn giận nói: “Anh đi đến ghế sofa ngồi đi… em sẽ nhanh gọt xong.”
Khuôn mặt Diệp Đình đầy khó chịu ngồi trên ghế sofa ở bên cạnh. Lăng Vi cười một cái với anh rồi cúi đầu tiếp tục gọt táo.
Gọt xong trái táo, Lăng Vi cắt táo thành nhiều phần, dùng tăm xiên một miếng cho Hoa Thiếu Kiền, lại xiên một miếng cho Diệp Đình.
Diệp Đình nhìn chằm chằm vào trái táo cô đưa đến, không đưa tay nhận, Lăng Vi liền đặt dao gọt trái cây xuống, đi đến cạnh ghế sofa, Diệp Đình giương mắt nhìn cô, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-nhat-the/2844790/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.