🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Diệp Đình xuống xe, cầm bó hoa cúc trắng trong tay.



Anh leo núi, Lôi Tuấn từ chỗ tài xế bước xuống, kêu anh: “Muốn em đi cùng anh không?”



Diệp Đình không trả lời, một đường đi lên. Có người mặc đồ đen khom người đứng thành hai hàng bên đường mòn.



Anh đi theo hàng bọn họ đứng, đạp dấu chân nhỏ Lăng Vi để lại, tìm được phần mộ của ba mẹ cô.



Anh để bó hoa xuống, sửa tóc, sửa âu phục, quỳ xuống: “Ba mẹ, chào hai người… Con là Diệp Đình. Lỗ mãng tới quấy rầy, xin hai người tha thứ.”



Anh hít một hơi, dừng lại một lát, nói tiếp: “Từ nhỏ con không có ba mẹ, không biết tình thân là cảm giác gì…” Biểu tình của anh rất phức tạp, ánh mắt u ám: “Nhưng… Con biết, mất đi nó là thống khổ dường nào.”



Trầm mặc một hồi, anh lại hít một hơi thật sâu: “Ba mẹ… Con muốn chăm sóc Vi Vi, cô ấy đáng yêu, thông minh như vậy… Nhất định đều là di truyền từ hai người phải không? Nếu như hai người hy vọng có thể gặp lại con, xin hãy phù hộ cho con, phù hộ con đi vào trong lòng cô ấy, để con che gió che mưa cho cô ấy. Không biết sau có cơ hội cùng Vi Vi đi thăm hai người hay không… Con hy vọng, sẽ có cơ hội này.”



Anh dập đầu trước mộ ba cái, đứng lên, sửa quần áo.



Suy nghĩ một lúc, lại ngồi chồm hổm xuống, cầm bó hoa cúc kia: “Ba mẹ, xin đừng phiền lòng… Bó hoa này, e rằng con không thể để lại

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-nhat-the/2844737/chuong-130.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Độc Sủng Nhất Thê
Chương 130:Chap 128
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.