Chương trước
Chương sau
Lăng Vi run lên, cái miệng nhỏ nhắn bị anh mút lấy, hôn thật sâu.

Lăng Vi bị anh hôn, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng.

Bạn học xung quanh không ngừng kêu lên: “Má ơi! Hôn luôn rồi kìa…” “Quá bá đạo! Nữ thần của chúng ta đã bị Đại Boss đem đi rồi sao?” “Hứa Tử Huân đáng đời nha! Lăng Vi xứng đáng được tốt hơn!”

Mặt Lăng Vi đỏ bừng! Tay nhỏ bé không ngừng đẩy anh.

Diệp Đình buông cô ra, hít sâu: “Thân ái, tối gặp.”

Trong tiếng kinh hô, Diệp Đình không coi ai ra gì đi ra cổng trường đại học Yên Kinh.

Ngồi lên xe, Lôi Tuấn nối đến cuộc họp video.

Trong phòng họp Đỉnh Phong Quốc Tế, các quản lý cấp cao đang ngồi ngay thẳng, cũng không biết vừa xảy ra chuyện gì quan trọng hơn, lại cắt đứt cuộc họp, đây chính là cuộc họp thường lệ mỗi tháng một lần!

Lúc thấy Diệp Đình xuất hiện trước màn hình, các quản lý cấp cao trong phòng họp mới thở phào.

Bởi vì… dường như tâm tình Diệp tiên sinh không tệ….

Hiện trường tuyển chọn, Henry cho Lăng Vi, Lý Thiên Mặc, Hạ Tiểu Hi đi cửa sau, mỗi người một đơn xin.

Lý Thiên Mặc và Hạ Tiểu Hi vốn không tính đăng ký, nhưng… lòng tốt của người ta khó mà từ chối a...

Hai người bị “ép buộc” điền vào đơn xin việc.

Hạ Tiểu Hi xin vào trợ lý ngành quan hệ xã hội, Thiên Mặc xin vào kỹ thuật viên máy tính.

Sau đó, phải đợi bình chọn.

Hoa Thiếu Kiền đi lên giữa đài, anh ta cầm micro, mặt đầy nghiêm túc nói: “Tuyển chọn lần này, tạm thời thay đổi quy tắc! Vì lý do công bằng, tất cả cương vị tiến hành ẩn danh.”

Dưới đài xôn xao…

“Tiến hành ẩn danh?”

“Làm sao tiến hành ẩn danh?”

Hoa Thiếu Kiền nhìn dưới đài hồi lâu.

Ánh mắt anh ta bình tĩnh, bịt tai không nghe nghị luận xung quanh.

Anh ta ném xấp tài liệu lên bàn, lấy đồ bấm giấy ra. “Cạch cạch cạch…” Bấm lại tất cả tên họ, ảnh, thông tin của thí sinh.

Anh ta bày ra với dưới đài.

“Bây giờ, tôi che giấu toàn bộ tên sinh viên, ảnh, thông tin trong tất cả đơn xin việc, cho nên, xin mọi người yên tâm, chỉ cần bạn có thực lực, không cần sợ bị vùi dập! Laroe chúng tôi, nhân viên được chọn, nhất định phải có thực lực!”

Nói xong, nâng tay lên, nói mấy trợ lý đặt toàn bộ tài liệu chỉnh tề.

“Hoa Thiếu Kiền!”

“Anh ta lại dám tự làm chủ!”

Hoa Thiếu Kiền vừa dứt lời, quản lý cấp cao của Laroe đều chấn động!

Bọn họ được chỗ tốt, hy vọng giữ vị trí cho thân thích mình, nhưng không ai nghĩ tới… Người này lại tạm thời thay đổi chủ ý, nói phải tuyển chọn ẩn danh!

“Hoa Thiếu Kiền điên rồi sao?”

“Người này đang giở trò quỷ gì?”

Có người tức giận, có người bất mãn! Nhưng không ai dám trực tiếp chỉ ra, vì Hoa Thiếu Kiền… thân phận, địa vị của anh ta không tầm thường!

Trong trường, sinh viên cũng bùng nổ!

Có không ít sinh viên đi cửa sau, có quan hệ lập tức trắng mặt!

Vu Tình ngược lại rất vui vẻ: “Hừ —— ẩn danh thì tốt lắm nha, ít ra sẽ không để cho tiện nhân được tiện nghi!”

Nói xong, trừng mắt Lăng Vi: “Hừ —— không có hậu thuẫn, tôi xem cô còn kiêu ngạo cái gì?”

Lăng Vi xin việc, chỉ có hai vị trí.

Từ Sơ chọn hai tên trong mấy trăm người còn lại trước, hai người này sẽ được phỏng vấn, nhưng sau phỏng vấn, chỉ có một người có thể tiến vào Laroe.

Lăng Vi hơi lo lắng, bởi vì… ba tác phẩm của cô, có hai tác phẩm bị chà đạp rất khó coi… Thậm chí, có thể nói là rách rưới, giống như giấy vụn.

Bị Hứa Tử Huân nháo như vậy, có thể trúng tuyển hay không, thật sự rất khó nói…

Lăng Vi đợi chờ trong lo lắng.

Nhanh chóng chọn ra nhà thiết kế. Năm tác phẩm hiện lên màn hình lớn.

Vì là ẩn danh, mọi người chỉ có thể thấy tác phẩm, không biết được là ai sáng tác!

“Wow! Tác phẩm thứ hai —— Mustang! Tạo hình rất có chí khí nha!”

\*Mustang: ngựa hoang

“Đúng! Tôi cũng cảm thấy tác phẩm thứ hai siêu tốt! Bề ngoài ngang ngược, đường cong lưu loát, rất phù hợp với tên ngựa hoang!”

Năm tác phẩm đồng thời hiện lên màn hình lớn, dưới đài gần như đều bị tác phẩm thứ hai làm kinh diễm!

Nét bút lưu loát gọn gàng, xe SUV bề ngoài chói mắt thời thượng, đường cong lưu loát, vô cùng sống động, vô cùng ngang ngược!

Tác phẩm này kinh diễm tất cả ánh mắt sinh viên.

Không chỉ kinh diễm!

Quả thực có thể xưng là —— Thiên tác!

Trong khoa nghệ thuật đại học Yên Kinh, lưu truyền hai chữ, đó chính là: Thiên tác!

Tác phẩm dạng nào sẽ được khen là “Thiên tác”?

Sinh viên khoa nghệ thuật giải thích: To gan, sáng tạo cái mới, không có nhược điểm, kinh ngạc lòng người!

Sau khi Hoa Thiếu Kiền tốt nghiệp, từ “Thiên tác” yên lặng bao lâu, mà hôm nay... Tác phẩm này, khiến tất cả mọi người tâm phục khẩu phục!

Trong ngành nhìn cách thức, ngoài ngành xem náo nhiệt.

Thiên Mặc và Hạ Tiểu Hi cũng cảm thấy tác phẩm thứ hai vô cùng bá đạo, nhưng không cuồng nhiệt như sinh viên khoa nghệ thuật.

Sinh viên xin việc vào cương vị đó không thể không cam bái hạ phong.

“Vu Tình, tác phẩm “Mustang” thứ hai kia, là cậu vẽ sao?”

Sắc mặt Vu Tinh rất khó coi, tháng trước tác phẩm của cô ta vừa được hạng nhất trận thi đấu lớn! Cô ta cho là không ai có thể thắng cô ta nữa!

Nhưng hôm nay, tác phẩm này tát vang dội vào miệng cô ta.

Không thể không thừa nhận, tạo hình, khí thế, tài nghệ của “Mustang”… cao hơn cô ta một đoạn lớn! Hơn nữa còn là một đoạn rất lớn rất lớn!

“Vậy là ai vẽ?”

Vu Tinh cắn răng, siết chặt quả đấm, tuy tác phẩm của cô ta cũng ở trong năm tác phẩm này, nhưng… tác phẩm kinh diễm tất cả mọi người, không phải của cô ta.

Tác phẩm của cô ta tên “Thiên Dật”, là đi con đường phiêu dạt, rõ ràng thiếu khí thế ép người của “Ngựa hoang”.

Vu Tình căm hận, rõ ràng tác phẩm của cô ta ở ngay chính giữa, chói mắt nhất mới đúng!

Lại không nghĩ rằng, bị người khác cướp trội nổi.

Tức chết cô ta rồi!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.