Lúc Lăng Vi tỉnh lại, chỉ thấy trước mắt mình là một mảnh trắng lóa.
Nhìn chằm chằm một lúc, cô mới biết đây là phòng bệnh, nơi này trang hoàng rất xa hoa, rất chú trọng, rất khí phái.
Cô nghiêng đầu, chỉ thấy Diệp Đình vô cùng không thoải mái ngồi bên mép giường, dựa ngửa người vào lưng ghế ngủ…
Tư thế kia, trông thật khó chịu.
Mà… tay của anh, lại đang nắm lấy tay cô.
Lăng Vi kinh ngạc, bởi vì trên tay cô lại toàn là những nốt mẩn đỏ!
Sự khiếp sợ này, khiến cô hoàn toàn quên mất tay Diệp Đình vẫn còn đang nắm lấy tay cô.
Cô vừa hơi kéo, Diệp Đình liền tỉnh.
Lăng Vi hoài nghi nhìn Diệp Đình mắt nhắm mắt mở, hiển nhiên anh vẫn đang rất buồn ngủ.
Thấy cô tỉnh rồi, tinh thần rất tốt, anh liền bình tĩnh hỏi: “Em bị dị ứng rượu… chẩn đoán nổi mề đay cấp tính. Hôm qua lên cơn sốt, sốt rất cao.”
Anh đưa tay, khẽ đặt trên trán cô để thăm dò: “Hạ sốt rồi, tôi gọi người mang đồ ăn sáng lên.”
Anh đưa tay nhấn chuông.
Lăng Vi còn đang ngơ ngác, nổi mề đay cấp tính? Nghe đáng sợ ghê.
Cô nhìn khắp phòng bệnh, căn phòng này rất lớn, rất xa hoa, đối diện giường cô nằm, còn kê một chiếc giường rất lớn khác nữa.
Thế nhưng… anh lại không nằm trên giường, mà lại lựa chọn ngồi trên chiếc ghế bên cạnh cô.
Là để, thuận tiện chăm sóc cho cô?
Chuyện này…
Lăng Vi mở to mắt nhìn anh, mà vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-nhat-the/2844660/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.