Hai người không tim không phổi cười lớn.
Xếp hàng cùng đám trẻ con, trượt xuống, lại xếp hàng đi lên, lại trượt xuống…
Lăng Vi thích trẻ con, cũng thường xuyên dạy bọn nhỏ ở cô nhi viện, cho nên đặc biệt có duyên với trẻ con, mấy đứa bé nơi này lập tức hòa hợp với cô.
Hạ Tiểu Hi vốn đáng yêu, đứa bé nào cũng thích cô ta.
Hai người nghiễm nhiên trở thành vua của bọn nhỏ. Lôi Tuấn và Lôi Như thật sự không thể chơi trò này, đi qua bên cạnh đánh bóng chuyền.
Lăng Vi ngồi trên cầu trượt, tựa như trở lại khi còn bé, lúc trượt xuống, trong đầu cô tưởng tượng được mẹ ấm áp ôm vào trong ngực… Lúc trượt vào trong nước, tưởng tượng ba ôm lấy.
Trong lòng cô vừa đau vừa hạnh phúc. Nước mắt hòa vào trong nước, nước lập tức bao lấy cô, giống như ôm đứa nhỏ của mình.
Cô rất cảm kích.
Không có người đàn ông nào có thể vĩnh viễn ở bên cạnh bạn, cũng không có bạn bè nào vĩnh viễn không rời xa bạn.
Thế nhưng, trên thế giới này vạn sự vạn vật, có rất nhiều thứ miễn là bạn cần, miễn là bạn đi tìm, nó sẽ không cần báo đáp gì mà xuất hiện bên cạnh bạn, ví dụ như không khí và nước.
Cô vừa sặc nước, mới biết không khí tốt đẹp. Từ trong nước nhô ra, lại hoài niệm làn nước ấm áp ôm lấy mình.
Cô rất cảm kích, lúc này, cô có thể tùy ý hít thở, có thể tùy ý chơi đùa trong nước.
Cô lai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-nhat-the/2844611/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.