Diệp Đình cả kinh.
Anh nhanh chóng quay đầu, tập trung nhìn vào, thì ra… là một bức tranh.
Cô vẽ cực kì sinh động, thế mà lúc nãy anh còn tưởng là ngọn lửa.
Diệp Đình cẩn thận nhìn bức vẽ.
Bối cảnh bức vẽ đều là nền đen, bên trong có một người phụ nữ mặc trang phục màu đỏ đứng trong màn đêm. Diệp Đình nhìn kĩ, thì ra đám lửa vừa rổi thật ra là người phụ nữ đang múa.
Diệp Đình bị chấn trụ, cẩn thận nhìn, người phụ nữ như lửa này bày ra phong thái cực hạn mà múa, nhìn cô ấy giống như ngọn lửa vậy, chẳng qua quá tối gần như muốn nuốt hết ngọn lửa.
Mà phía dưới bức vẽ có ghi một dòng chữ bằng bút máy: “Tâm trạng đen tối giống như màn đêm.”
Chữ viết xinh đẹp, bút pháp có lực, hiển nhiên là do Lăng Vi viết.
Diệp Đình nhìn chằm chằm bức vẽ thật lâu.
Ánh mắt của anh nhìn vào bóng tối nền, khi thì nhìn đốm lửa, trong đầu có ngàn vạn chữ.
Diệp Đình cầm bút máy nhìn chằm chằm dòng chữ của cô, viết ngay bên cạnh: “Chỉ cần trong lòng tỏa sáng thì sẽ không sợ bất cứ bóng tối nào. Kiên cường như cô sẽ cháy sáng cả bầu trời.”
Diệp Đình đặt bút xuống, một tay xuyên qua gáy cô, một tay kia đặt dưới đầu gối của cô, động tác cực kì nhẹ nhàng ôm cô vào lòng.
Lăng Vi nhíu mày, mơ màng hừ một tiếng.
Nhiệt độ từ cánh tay truyền tới khiến cho Diệp Đình biết cô bị sốt rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-nhat-the/2844572/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.