Lăng Vi nghe giọng Tiểu Hi cũng run run, vội vàng trấn an: “Không sao, là một người mình trước đây cứu, người kia gây ra không ít phiền toái. Muốn bảo vệ mình, bây giờ phải đưa mình đến nơi an toàn.”
“À…”
Hạ Tiểu Hi xoa trên cánh tay nổi da gà: “Sao cảm thấy đáng sợ như vậy. Cậu nhìn đi, trong nhà lộn xộn.”
Lăng Vi giải thích rõ: “Vừa rồi Vương Hân Bình và Chu Hân đã tới, bọn họ ném hết đồ, không liên quan tới mấy người này.”
“À… Thì ra là vậy, mình thấy bọn họ cũng không giống lắm.”
Hạ Tiểu Hi nhỏ giọng đáp, lại đột nhiên nghe Lý Thiên Mặc rống lớn: “Hai người đàn bà vừa rồi chính là Vương Hân Bình và Chu Vân?”
Tuy bọn họ đã quen biết bốn năm, nhưng chưa từng gặp Vương Hân Bình và Chu Vân.
Lý Thiên Mặc cả giận nói: “Sớm biết là bọn họ, lão tử nên luộc chết bọn họ!”
Lý Thiên Mặc có một biệt hiệu là thiên ma.
Là biệt hiệu Hạ Tiểu Hi ban cho anh ta. Lý Thiên Mặc anh tuấn cao ngất, tiêu sái đẹp trai.
Chẳng qua… người này… có hai tính cách song song, có lúc nửa tháng không mở miệng nói chuyện, có lúc sáng sớm nhiệt tình, đối với ai cũng rất tốt, là một người nhân hậu.
Còn Hạ Tiểu Hi… tính cách… hướng ngoại. Hoạt bát đáng yêu, hơi nhát gan, thích ăn hàng. Mặt trẻ con, mắt to, rất đẹp, đường về não thường xuyên chạy lệch.
Đi xuống lầu, liền thấy một chiếc Bentley màu bạc ngừng lại trước mắt.
Bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-nhat-the/2844529/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.