Tầm mắt Lăng Vi rơi vào trên mặt Lôi Tuấn.
“Này, tôi thấy anh cũng sắp nướng chín rồi.” Lúc này, mặt anh ta bị nướng đến đỏ bừng.
Lôi Tuấn vội vàng khoát tay: “Nửa chín… Nửa chín…”
Lăng Vi bật cười: “Chín năm phần?”
Lôi Tuấn khổ sở lau mồ hôi trên trán: “Cũng sắp chín bảy phần rồi…”
Lăng Vi che miệng, cười lên. Quay đầu hỏi Diệp Đình: “Ánh mặt trời chói gay gắt như vậy, sẽ nướng chết người, để anh ta lên xe được không?”
Vừa rồi ở trong rừng cây, Lôi Tuấn còn cứu cô, nguyên tắc làm người của Lăng Vi là: Bạn nhường tôi một thước, tôi kính bạn một trượng. Bạn nhượng bộ, tôi còn nhượng bộ hơn bạn, bạn cương quyết, tôi cương quyết hơn bạn gấp trăm lần.
Lôi Tuấn cứu cô hai lần, nên nhìn người này này tương đối thuận mắt.
Diệp Đình rũ mắt tiệp, giống như không nghe.
Lăng Vi lại quay đầu nhìn Lôi Tuấn.
Anh ta và Lôi Như nhìn nhau, hai người đứng suy đoán.
Lôi Như bĩu môi, hiển nhiên nghe hiểu ý Lăng Vi. Cô nói “cho anh ta lên xe”, mà không phải là “cho bọn họ lên xe”, đây là không bao gồm Lôi Như .
Lôi Như cũng biết mình vừa mắng Lăng Vi hai lần, người ta đòi lại cũng không sai. Nhưng trong lòng không thoải mái lắm.
Diệp Đình không mở cửa, hai người kia cứ đứng vậy.
Lăng Vi biết, Diệp Đình không lên tiếng, bọn họ không dám lên xe.
Lăng Vi hạ cửa kính xuống, đưa cho Lôi Tuấn một chai nước.
Lôi Tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-nhat-the/2844516/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.